Thẩm Lương Sơn còn muốn nói gì đó thì bị Trần Ngọc Lan kéo lại: “Thôi đi, con cái đã quyết định rồi, cứ tin chúng nó đi. Sau này chúng ta sẽ dựa vào hai đứa con mà sống.”
Lời này đã thành công chọc cười mọi người, cuối cùng Thẩm Lương Sơn cũng không nói gì nữa.
Trước khi ra ngoài, Thẩm Từ dặn dò ba mẹ hết lần này đến lần khác, bất kể ai đến gõ cửa cũng không được mở.
Bây giờ cư dân trong khu dân cư, ai nấy đều thiếu thốn quần áo và lương thực, thỉnh thoảng lại có người chết cóng, tâm lý của mọi người ngày càng suy sụp, đương nhiên càng phải đề phòng.
Nói đến mở cửa, Thẩm Lương Sơn nhớ ra một chuyện: “À đúng rồi, hôm qua sau khi các con ra ngoài xúc tuyết, bỗng nhiên ba mẹ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết phát ra ở tòa nhà phía Bắc.”
Thẩm Từ vội hỏi: “Rồi sao nữa?”
Trần Ngọc Lan tiếp lời: “Rồi lại có vài tiếng kêu la đứt quãng, sau đó thì không còn động tĩnh gì nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play