Lời này khiến bà lạnh người, tay run: “Anh muốn cướp con gái tôi.”
“Con bé là con tôi.” Tạ Uyên kiên quyết nói: “Tôi muốn con bé trở về bên tôi.”
“Vậy anh nói đi, Tạ tổng, anh nói cho con bé biết đi!”
Khương Mạn Y rưng rưng nước mắt, đầy giận dữ: “Anh hãy bảo con bé rằng khi đó anh bỏ rơi mẹ nó, một mình ra Thâm Quyến làm ăn đi!”
“Tôi không muốn mất thêm thứ gì nữa, cũng không muốn làm tổn thương con bé.” Tạ Uyên nhìn bà bình tĩnh nói: “Nên tôi cầu mong cô thông cảm.”
“Tôi nói cho anh biết, không bao giờ được! Tiểu Vũ là con gái tôi, chính tôi nuôi nấng nó, lúc nó bệnh, lúc nó khó khăn, đều là tôi bên cạnh. Vì nó, tôi đã từ bỏ cả tình yêu của mình...”
Khương Mạn Y nhìn ông, cảm thấy như mơ: “Giờ anh bất ngờ xen vào, muốn đem con gái tôi đi! Tạ Uyên, anh nghĩ tôi làm sao có thể thông cảm?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT