Không sâu, nhưng đã thấy máu.
Cừu Lệ giật tay lại, nhíu mày nói: "Cậu không thể nhẹ nhàng một chút à? Đau c.h.ế.t đi được."
"Cậu còn biết đau à!" Khương Vũ kích động, túm lấy tay cậu: "Cậu nhìn tay cậu đi, chẳng có chỗ nào lành lặn cả! Cậu quên những gì đã hứa với tớ rồi sao?"
Cánh tay của Cừu Lệ vốn rất đẹp, da trắng, có thể thấy lờ mờ mạch máu, chỉ là trên đó có vô số vết thương ngang dọc do tự hành hạ mình, có những vết đã mờ đến mức không còn nhìn rõ nữa. Chỗ vừa bị cô lột miếng băng ra lại rỉ máu.
Khương Vũ cảm thấy mọi nỗ lực của cô dường như đã đổ xuống sông xuống biển.
Cô đã cố gắng như vậy là muốn cậu tốt hơn, nhưng nếu cậu không bỏ được thói quen tự làm tổn thương mình, thì làm sao có thể tốt hơn được?
"Cậu bị làm sao vậy? Rõ ràng đã hứa là không tự hành hạ bản thân nữa mà!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT