Sau khi nói xong công việc với Chung Duẩn, Vân Mộ Kiều chỉ còn biết nằm ườn trên ghế sofa trong văn phòng, vẻ mặt chán nản, không muốn rời khỏi đây. Cô không muốn phải ra ngoài gặp bộ đôi nam nữ chính đáng ghét kia.
Còn về phía Trì Tiện, nếu anh biết cô lên trên một chuyến mà lại dẫn theo nhiều người như vậy, chắc chắn lại sẽ ngồi ở góc nào đó khóc thút thít mất. Mỗi khi anh làm bộ đáng yêu, cô đều hận không thể không ôm anh vào lòng vỗ về!
Cô thậm chí còn không dám trả lời tin nhắn của Trì Tiện, cứ lướt qua lướt lại trang trò chuyện để né tránh. Nhưng thế giới này dường như luôn cố tình chống lại cô. Cô không muốn ra ngoài, nhưng mọi người lại cứ ép cô phải ra.
Sau khi tận hưởng được hơn mười phút yên tĩnh, trợ lý Trương đột nhiên gõ cửa văn phòng, nghe giọng có vẻ rất gấp gáp.
“Chung tổng, Vân tổng, mọi người nhanh ra đây đi, Lục tổng và Hoắc Kiêu đang cãi nhau ở khu nghỉ ngơi rồi ạ!”
“Cái gì?!” Vân Mộ Kiều bật dậy khỏi ghế sofa, “Cãi nhau thật á?!”
Bên ngoài, trợ lý Trương sốt ruột nói: “Đúng vậy, lúc tôi xuống lầu xử lý chút việc, vừa lên đã thấy họ đánh nhau, không ai kéo ra được, không biết vì sao mà khu nghỉ ngơi giờ loạn cả lên rồi.”
“Hả!” Vân Mộ Kiều vỗ tay vui vẻ, hào hứng bước ra ngoài, “Chung Duẩn, đi thôi, xem kịch vui đi, ừm, không, là đi can ngăn thôi!”
Cô cực kỳ vui mừng, không thể bỏ qua cảnh tượng mà hai nam chính đánh nhau vì nữ chính, đây đúng là cơ hội ngàn năm có một.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play