Cố Mẫn Mẫn nghiêng đầu nhìn Úc Noãn Noãn, dù khóc đến nỗi mặt mày lem luốc nhưng vẫn xinh đẹp như tranh, mỉm cười nói: "Cô Úc không cần phải buồn đến thế, mặc dù con gái thật của Cố gia chỉ có một người là Cố Cẩm Lộ, nhưng không phải chỉ có mỗi cô là con gái giả đâu.”
"Cố gia nuôi tôi gần hai mươi năm, nhưng tôi vẫn phải bỏ lại danh phận này để trả lại cho người thật.”
"Cô Úc chỉ sống trong Cố gia có ba, bốn tháng mà thôi, có cần thiết phải tiếc nuối đến vậy không?"
Úc Noãn Noãn vẫn chưa nghĩ ra cách nào để trả lời mà không khiến mọi người nghĩ cô ta tham lam tiền bạc.
Nhưng trước khi cô ta kịp nói gì, Chu Dục Phong đã lên tiếng.
"Không tiếc mới là lạ, đó là Cố gia, trong kẽ tay rơi ra cũng là vàng, ai mà không tiếc khi bỏ qua cả một mỏ vàng chứ?"
Ám chỉ Úc Noãn Noãn tham lam tiền tài của Cố gia, trong khi lại ngầm khen Cố Mẫn Mẫn một phen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT