Kể từ chương này mình sẽ đổi xưng hô của Hoắc Kỷ Hàn đối với Lâm Dịch thành “ Anh - Em”
🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀
Tác giả: Đường Tửu Nguyệt
Hôm nay, Hoắc Thời chuẩn bị rời nhà và chuyển đến căn cứ. Quản gia đã chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn đặc biệt để làm tiệc chia tay cho Hoắc Thời. Hoắc Kỷ Hàn cũng không đi làm. Cả gia đình đã có một bữa trưa hòa thuận.
Vào khoảng một giờ chiều, Hoắc Thời phải đi. Người của căn cứ đã đến đón anh. Hoắc Thời kéo vali hành lý ra ngoài biệt thự, sẵn sàng lên xe. Lúc này, Hoắc Thời tràn đầy khí thế, chuẩn bị đầy đủ để đón nhận những thách thức trong tương lai, đồng thời, khí chất của anh cũng đã trầm lắng hơn một chút so với trước đây. Đoạn trải nghiệm đau buồn vừa qua đã giúp anh trưởng thành.
Lâm Dịch và Hoắc Kỷ Hàn đứng ở ngoài biệt thự tiễn anh. Hoắc Miên Miên cũng ngoan ngoãn đứng một bên, nhìn anh rời đi. Hoắc Thời đặt vali vào xe, đóng cốp lại, rồi đi đến bên cạnh xe. Anh mở cửa xe, trước khi lên xe, quay về phía Lâm Dịch và mọi người nói: “Em đi đây.” Nói xong, anh bổ sung thêm: “Có thời gian rảnh sẽ về.”
Chàng thiếu niên từng đứng lặng lẽ trước cửa nhà, không dám bước vào, giờ đây đã bỏ lại gánh nặng trong lòng, xem gia đình như một bến cảng ấm áp có thể trở về bất cứ lúc nào. Lâm Dịch mỉm cười với Hoắc Thời: “Huấn luyện thật tốt nhé, chờ tin tốt của cậu.” Không lâu nữa là giải đấu thế giới, lần này Hoắc Thời gánh vác trọng trách lớn. Hoắc Thời gật đầu: “Em biết rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT