Tác giả: Đường Tửu Nguyệt
🍁Chương 19
Khi Lâm Dịch đang lơ đãng lướt tin tức trên mạng, điện thoại của quản lý gọi đến. Anh biết cuộc gọi này chẳng có gì tốt đẹp nên không nghe máy. Nhưng anh không nghe thì đối phương cứ gọi liên tục, xem ra là quyết tâm không bỏ cuộc.
Lâm Dịch không ngờ người kia kiên trì đến vậy, đành bắt máy và hỏi nhàn nhạt: “Tìm tôi có việc?”
Quản lý rõ ràng đang rất bực bội, lạnh lùng nói: “Lâm Dịch, rốt cuộc cậu đã làm cái gì vậy?! Giờ trên mạng toàn là đánh giá tiêu cực về cậu! Cậu làm nghệ sĩ kiểu gì thế hả?”
Hắn vốn dĩ đã tức giận vì gần đây Lâm Dịch thay đổi tính cách, không chịu sự kiểm soát của hắn, giờ nhân cơ hội này thể hiện uy quyền của người quản lý. Ai ngờ, so với sự nóng nảy của hắn, Lâm Dịch lại thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, nói nhẹ bẫng: “Tôi còn làm gì được? Chẳng phải tôi đang quay chương trình rất tốt sao?”
Quản lý tức giận nói: “Chuyện của cậu trên mạng ầm ĩ đến mức nào, chẳng lẽ cậu không thấy sao? Chính vì chuyện này mà công ty chịu ảnh hưởng tiêu cực cực lớn, cậu gánh nổi trách nhiệm không?!”
Lâm Dịch buồn cười nói: “Tôi chỉ là một nghệ sĩ hạng 18, người ta còn không chắc biết tôi thuộc công ty nào, có thể gây ảnh hưởng gì cho công ty chứ? Hơn nữa, chuyện này còn chưa có kết luận, sao anh biết chắc chắn là lỗi của tôi?”
Quản lý lý lẽ cùn: “Chính vì việc của cậu mà danh dự công ty bị tổn hại nặng nề, tôi cũng bận tối mắt tối mũi không yên, cậu phải cho tôi một lời giải thích!”
Lâm Dịch hiểu ra, đây mới là mục đích cuối cùng của cuộc gọi này. Quản lý muốn anh chịu thiệt, sau đó dễ dàng chấp nhận sự sắp đặt của công ty, đi nhận những lịch trình khó hiểu để kiếm tiền. Nói tóm lại là muốn nhân cơ hội đục nước béo cò. Đáng tiếc Lâm Dịch không còn dễ bị bắt nạt như nguyên chủ, anh thong thả nói: “Anh cứ đợi mà xem, tôi có thể cho anh lời giải thích như thế nào.”
Quản lý không ngờ anh lại cứng rắn đến vậy, lập tức nổi giận: “Lâm Dịch, đừng quên hợp đồng của cậu còn chưa kết thúc đâu, nhanh như vậy đã mọc cánh cứng rồi, muốn thoát ly công ty à?”
Lâm Dịch: “À, thì ra tôi còn có công ty quản lý à? Vậy sao lần này không thấy công ty đứng ra giúp tôi làm rõ gì cả?”
Thông thường, nghệ sĩ có tin tức xấu thì công ty quản lý sẽ cử bộ phận truyền thông phối hợp xử lý, đâu như anh, công ty chẳng thèm hỏi han, ngược lại còn muốn nhân cơ hội uy hiếp anh.
Quản lý như không ngờ Lâm Dịch lại đưa ra yêu cầu này, lập tức chế nhạo: “Cậu đang nói đùa à? Công ty sao có thể lãng phí tài nguyên cho một kẻ hết thời như cậu?”
Lâm Dịch nhàn nhạt hỏi lại: “Vậy anh dựa vào cái gì lại mong chờ một kẻ hết thời như tôi giúp công ty giải quyết vấn đề?”
Quản lý tức giận: “Cậu…”
Lâm Dịch không nói thêm lời vô nghĩa với quản lý, trực tiếp cúp điện thoại. Đối thoại với loại người này quả thật là lãng phí thời gian của anh.
Sau khi Lâm Dịch cúp điện thoại, anh đi về phía phòng khách. Hôm nay, vì tin nóng trên mạng, chương trình tạm thời chưa phát sóng trực tiếp, nên các khách mời đều đang đợi riêng.
Lâm Dịch vừa bước vào, Thẩm Phong đã vội vàng đi đến chỗ anh: “Không sao chứ?”
Lâm Dịch vẻ mặt khó hiểu: “Tôi có thể có chuyện gì?”
Thẩm Phong cẩn thận đánh giá Lâm Dịch một cái, thấy anh vẻ mặt bình tĩnh, quả thật không giống như bị ảnh hưởng bởi những bình luận trên mạng, cuối cùng cũng yên tâm phần nào. Nhưng ngay sau đó lại càu nhàu: “Mấy chuyện tin nóng trên mạng kia là do người nhà anh gây ra phải không? Tự nhiên họ lại muốn bôi nhọ anh?”
Nói xong, vẻ mặt kiêu ngạo thường ngày của anh ta hiện rõ sự tức giận, cứ như thể người bị bôi nhọ là anh ta vậy.
Lâm Dịch nghe vậy, hơi bất ngờ nhướng mày: “Sao cậu chắc chắn họ đang bôi nhọ tôi? Lỡ những chuyện đó là thật thì sao?”
Thẩm Phong lập tức nói: “Vớ vẩn! Đương nhiên là bôi nhọ rồi, anh nhìn là biết không phải loại người đó mà?”
Mặc dù anh ta và Lâm Dịch chưa tiếp xúc lâu, nhưng lại có một trực giác khó hiểu, rằng Lâm Dịch chắc chắn không phải dáng vẻ như trong tin nóng nói.
Lâm Dịch nghe Thẩm Phong nói xong, lại trêu chọc liếc Thẩm Phong một cái: “Không nhìn ra đấy, cậu lại tin tưởng tôi đến vậy à?”
Khi Lâm Dịch cười nhìn chằm chằm một người, đôi mắt đào hoa đặc biệt sáng ngời có thần, hơn nữa chút ý vị trêu chọc này càng làm anh trở nên nổi bật.
Không biết vì sao, Thẩm Phong lại hơi đỏ mặt, ngay sau đó như để che giấu điều gì đó mà nâng cao giọng nói: “Anh là ai vậy! Người khác tin tưởng anh, anh ngược lại còn không vui à?!”
Lâm Dịch không hiểu vì sao Thẩm Phong đột nhiên kích động, nhưng anh lười tìm hiểu tâm tư của Thẩm Phong, chỉ an ủi: “Được rồi được rồi, tôi hiểu ý tốt của cậu rồi được chưa?”
Thẩm Phong nghe xong lời này, cuối cùng cũng bình tĩnh hơn một chút, ngay sau đó nói: “Đúng rồi, chuyện này có cần tôi giúp gì không?”
Lâm Dịch ít nhiều cũng hiểu Thẩm Phong, thiếu gia này tính tình nóng nảy, cách giúp đỡ của anh ta phần lớn là lên mạng chửi bới người nhà họ Lâm. Làm như vậy có hiệu quả nhất định, nhưng chỉ là chữa ngọn không chữa gốc, nên Lâm Dịch không định để Thẩm Phong giúp.
Lâm Dịch vỗ vai Thẩm Phong nói: “Cảm ơn! Tấm lòng tốt của cậu tôi đã nhận, nhưng chuyện này tôi tự mình giải quyết được.”
Nói xong, anh liền chạy lên lầu.
Phía sau, Thẩm Phong cảm nhận được chỗ vai bị Lâm Dịch vỗ qua, trong lòng chấn động mà bội phục. Người này có tâm lý thật mạnh mẽ, bây giờ trên mạng tràn ngập những lời ác ý, đủ loại hot search đen liên tục xuất hiện, mà người này lại chẳng bị ảnh hưởng chút nào, còn có thể thoải mái nói chuyện với anh ta. Đây rốt cuộc là khả năng chịu áp lực đáng sợ đến mức nào?
Bản thân anh ta ngày thường tuy cãi trời cãi đất, tỏ vẻ không sợ gì, nhưng nếu gặp phải tình huống này, cảm xúc ít nhiều vẫn sẽ bị ảnh hưởng. Thế mà Lâm Dịch lại không hề có chút dao động cảm xúc nào.
Trên đường lên lầu, Lâm Dịch còn gặp Triệu Kình và Chu Kha, cả hai đều bày tỏ sự quan tâm đến anh, còn hỏi có cần giúp đỡ không, nhưng Lâm Dịch đều từ chối. Chuyện lộn xộn của anh với gia đình họ Lâm, người ngoài không thể giúp được, chỉ có thể do chính anh tự mình giải quyết.
Hà Niệm ở một bên thấy vậy, ánh mắt ẩn chứa sự không cam lòng và phẫn nộ. Trước khi tham gia chương trình này, anh ta ôm ý nghĩ sẽ là trung tâm của sự chú ý, dù sao ngoài Thẩm Phong ra, ở đây anh ta là người nổi tiếng nhất. Anh ta nghĩ mình sẽ là người được yêu thích và săn đón nhất trong chương trình. Ngàn vạn lần không ngờ, Lâm Dịch lại đột nhiên như biến thành một người khác, không những không còn rụt rè sợ hãi, mà ngược lại còn được những người khác yêu mến, ẩn ẩn trở thành nhân vật trung tâm trong đội của họ.
Sao có thể như vậy? Tất cả những điều này rõ ràng phải thuộc về anh ta!
Nhưng nhìn thấy các khách mời khác đều đang bày tỏ sự quan tâm đến Lâm Dịch, Hà Niệm chỉ có thể cắn môi tiến lên, sau đó dùng ánh mắt lo lắng nhìn Lâm Dịch: “Anh họ, có cần em giúp gì không? Em cũng không nghĩ quan hệ giữa anh và bên nhà mình lại tệ đến vậy, sau này anh vẫn nên về thăm họ nhiều hơn, gặp mặt nhiều chắc sẽ tốt thôi. Vốn dĩ là người một nhà, đâu có thù gì qua đêm đâu?”
Lời này của Hà Niệm nghe thì như an ủi Lâm Dịch, nhưng thực chất vẫn đang ám chỉ Lâm Dịch ngày thường không về nhà quan tâm người thân, nên quan hệ với gia đình mới ngày càng căng thẳng.
Lâm Dịch nghe xong lời này, quay đầu nhìn Hà Niệm đang giả nhân giả nghĩa, nhất thời không nói gì. Hà Niệm đột nhiên bị Lâm Dịch nhìn chằm chằm như vậy, tự nhiên bắt đầu chột dạ. Không biết vì sao, ánh mắt của Lâm Dịch đặc biệt có cảm giác áp bức, cứ như đã nhìn thấu anh ta vậy.
Không khí nhất thời có chút căng thẳng. Ngay khi Hà Niệm không nhịn được nói gì đó để phá vỡ sự bế tắc, Lâm Dịch cuối cùng cũng mở miệng.
Lâm Dịch cười nhàn nhạt, nhưng ý cười chưa bao giờ đến tận đáy mắt, chậm rãi hỏi Hà Niệm: “Không biết em họ lần này đóng vai trò gì trong sự việc này nhỉ?”
Người nhà họ Lâm tuy hận anh, nhưng vì trình độ văn hóa không cao, cũng không thể khuấy động sóng gió lớn trên mạng đến vậy. Không nói đâu xa, chỉ riêng tin nóng về gia đình họ Lâm trong vài phút đã có một loạt các tài khoản marketing theo sau chia sẻ, điều này cực kỳ đáng ngờ. Người nhà họ Lâm phần lớn là đã chịu sự chỉ điểm của ai đó mới có thể làm cho chuyện này ồn ào đến vậy, còn việc ai chỉ điểm họ thì không quá khó đoán. Cần biết rằng người nhà họ Lâm ngày thường rất tin tưởng Hà Niệm, cứ như thể Hà Niệm mới là con trai ruột của họ vậy, hễ có chuyện gì quan trọng là sẽ tìm Hà Niệm bàn bạc, lần này cũng khó mà không đi tìm Hà Niệm.
Hà Niệm nghe Lâm Dịch nói xong, sắc mặt lập tức biến đổi rất nhỏ. Sao có thể? Lâm Dịch nhanh như vậy đã đoán ra anh ta? Hà Niệm nghi hoặc bất định, cố gắng hồi tưởng lại chi tiết liên hệ của mình với mẹ Lâm trước đây, xác nhận mình không để lộ dấu vết gì, sau đó lòng yên tâm hơn một chút. Anh ta vẻ mặt khẩn thiết nhìn Lâm Dịch nói: “Anh họ, chẳng lẽ anh nghi ngờ em làm gì? Sao anh có thể nghĩ như vậy, chúng ta đều là người thân, em còn có thể hại anh sao? Em đương nhiên là hy vọng anh và người nhà của anh hòa thuận.”
Lâm Dịch lặng lẽ nhìn Hà Niệm diễn một hồi, sau đó mới nói: “Chỉ đùa chút thôi, cậu căng thẳng làm gì?”
Hà Niệm: “……”
Vậy rốt cuộc Lâm Dịch có đang đùa không? Quan trọng là bây giờ Lâm Dịch hoàn toàn khó đoán, anh ta cũng không thể phán đoán được.
Lâm Dịch cũng không quan tâm Hà Niệm đang nghĩ gì, sau khi nói câu đó, liền chậm rãi lên lầu.
Sau khi Lâm Dịch trở về phòng ngủ, xung quanh cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại, anh cũng có thể cẩn thận suy nghĩ về chuyện lần này. Nếu là trước đây, anh phần lớn sẽ lười quản mấy chuyện lộn xộn này. Nhưng bây giờ thì khác, anh đã kế thừa thân thể của nguyên chủ, vậy tương ứng, anh cũng phải làm gì đó cho nguyên chủ. Ví dụ như đòi lại công bằng cho nguyên chủ.
Nguyên chủ không làm gì sai cả, cậu ấy chỉ là tính cách mềm yếu một chút, kết quả những người xung quanh từng người một đều như ma cà rồng, bám vào người cậu ấy hút máu, hận không thể vắt kiệt cậu ấy. Đáng tiếc, cho đến cuối cùng, nguyên chủ cũng không biết cách phản kháng, ngược lại lại tự mình cả ngày lo lắng quá độ, sau đó mơ màng hồ đồ mà qua đời.
Lâm Dịch quyết định làm gì đó cho nguyên chủ, ít nhất là khiến những người đã làm tổn thương nguyên chủ không được sống quá tốt. Nếu không, chuyện đời này thật quá bất công phải không?
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch lấy điện thoại ra, mở Weibo. Anh vừa mở Weibo thì giao diện lại bị kẹt một lúc. Ngay sau đó rất khó khăn mới hiện ra. Lúc này, tin nhắn và lượt chia sẻ bình luận trên Weibo của anh nhiều chưa từng thấy. Quả thực có thể nói là ồn ào náo nhiệt.
Phải biết trước đây nguyên chủ đặc biệt mờ nhạt, số lượng fan trên Weibo chỉ có vài vạn, tuyệt đại đa số vẫn là fan ảo. Đối với một nghệ sĩ, như vậy là thật sự mờ nhạt hoàn toàn. Tuy nhiên, hiện tại tuy số người theo dõi Weibo của anh đột nhiên tăng lên, nhưng tất cả đều là để chửi rủa anh. Mặc dù có một số fan theo dõi chương trình thực tế gần đây đã nói giúp anh, nhưng những bình luận tốt đó nhanh chóng bị chửi rủa đến không còn.
Trước đây, danh tiếng của nguyên chủ trong giới giải trí không tốt, mọi người đều cảm thấy anh ta nhân phẩm kém, lần này chuyện ra, mọi người càng đương nhiên tin tin nóng đó, cảm thấy Lâm Dịch chính là một người ngay cả người thân của mình cũng có thể vứt bỏ. Rõ ràng chỉ là tính cách mềm yếu một chút mà thôi, lại vô duyên vô cớ gặp nhiều lời mắng chửi như vậy, cũng thật buồn cười. Không đúng, cũng không tính là vô duyên vô cớ, dù sao nguyên chủ bị mắng thảm như vậy, em họ Hà Niệm của anh ta cũng đã châm ngòi không ít đâu.
Lâm Dịch đợi đến khi Weibo không còn bị kẹt nữa, sau đó đã đăng một bài Weibo. Anh không đăng gì khác, chỉ so sánh với tin nóng của người nhà họ Lâm, sau đó cũng đăng một bài Weibo tin nóng, đại ý là người nhà họ Lâm từ đầu đến cuối cũng chưa coi anh là người một nhà, bố mẹ Lâm càng thiên vị con trai út, đối với anh thì mặc kệ không hỏi…
Sau khi biên tập khoảng một trăm chữ, Lâm Dịch nhấn đăng.
Chẳng phải là tin nóng sao? Ai mà chẳng biết làm! Hơn nữa quan trọng nhất là, tin nóng này của anh còn không có lỗi chính tả nữa chứ!!
Ngoài ra, Lâm Dịch còn đăng thêm một bài Weibo khác. Bài Weibo này thì ngắn gọn hơn nhiều, chỉ có vài tấm ảnh. Những tấm ảnh này đều là những lần nguyên chủ chuyển khoản cho người nhà họ Lâm trong vài năm gần đây. Mỗi lần đều là vài vạn vài vạn mà chuyển, gần như cứ khi nào nguyên chủ có thu nhập là lại chuyển về cho người nhà họ Lâm, bản thân chỉ giữ lại vài trăm tệ tiền tiêu vặt.
Khi Lâm Dịch chụp lại những bản ghi chuyển khoản này, anh không nhịn được lắc đầu. Nguyên chủ thật là một người đáng thương và bi ai, vì những người xung quanh mà hy sinh nhiều đến vậy, kết quả không những không được một lời khen ngợi, ngược lại còn bị đủ thứ lời gièm pha và hiểu lầm.
Cuối cùng, Lâm Dịch chỉnh sửa xong bài Weibo thứ hai và đăng tải.
Lúc này, vô số cư dân mạng đang trực Weibo chờ Lâm Dịch xuất hiện, vì vậy khi Lâm Dịch vừa đăng Weibo, rất nhiều cư dân mạng lập tức kéo đến.
【Tình hình sao đây? Lâm Dịch cũng đăng Weibo?!】
【Đến đây nào, tôi muốn xem Lâm Dịch còn có thể tẩy trắng kiểu gì.】
【Nhân phẩm của Lâm Dịch không tốt chẳng phải là sự thật hiển nhiên sao? Nên lần này chắc chắn là lỗi của anh ta rồi!】
【Ơ? Lâm Dịch nói khác hoàn toàn so với người nhà họ Lâm, anh ta nói người nhà họ Lâm mới là bên có lỗi!】
【Những thứ khác nói trước đã, Lâm Dịch lại chuyển cho gia đình nhiều tiền như vậy sao?】
【Hơi sốc, Lâm Dịch trung bình mỗi tháng chuyển cho gia đình ba bốn vạn? Đây là phần lớn thu nhập của anh ta khi làm nghệ sĩ phải không? Dù sao anh ta mờ nhạt như vậy, một tháng cũng chỉ tầm đó thu nhập.】
【Nếu Lâm Dịch thường xuyên chuyển tiền cho gia đình, vậy tại sao người nhà họ Lâm lại nói anh ta không quan tâm đến gia đình chứ?】
【Dù sao Lâm Dịch chuyển nhiều tiền như vậy cho gia đình, thì không thể nói anh ta hoàn toàn không quan tâm đến người nhà được.】
【Chuyển chút tiền thì sao chứ, đây chẳng phải là việc Lâm Dịch nên làm với tư cách là một người con sao?】
【Chuyện này hơi không rõ ràng, vậy tôi tạm thời giữ thái độ trung lập.】
Ngoài ra, cũng có một số người đã xem chương trình thực tế mà Lâm Dịch tham gia gần đây, nên quan điểm của họ cũng không giống nhau lắm.
【Mọi người có biết Lâm Dịch gần đây đang tham gia một chương trình thực tế không? Có thể vào xem chương trình đó, tôi cảm thấy Lâm Dịch không giống như tin nóng của người nhà họ Lâm nói.】
【Tôi cũng thấy vậy! Trước đây tôi vốn dĩ không có cảm xúc gì với Lâm Dịch, nhưng từ khi xem chương trình tổng hợp này, tôi đã thích anh ấy, anh ấy tuyệt đối không giống như một người máu lạnh.】
【Ủng hộ Lâm Dịch!!】
【Cười c*t, mấy người giúp Lâm Dịch nói chuyện, đều là nhìn trúng nhan sắc của anh ấy phải không? Mấy người ngoài việc xem mặt, không thể xem xét cái khác sao?】
【Nói gì thì nói, khuôn mặt của Lâm Dịch quả thật có thể làm người ta ba quan theo ngũ quan chạy!】
Trên mạng liên tục ồn ào. Tuy nhiên, lần này, dư luận dường như hơi nghiêng về phía Lâm Dịch, không còn là một chiều chửi bới anh nữa.
Lâm Dịch vừa lướt Weibo một lúc, bỗng nhiên bên ngoài Nông Gia Lạc ồn ào náo nhiệt. Anh cảm thấy hơi lạ, bèn đi đến bên cửa sổ, kéo rèm ra nhìn ra ngoài.
Hóa ra là mẹ Lâm và Lâm Kiệt đã đến! Hai mẹ con này không chỉ tự mình đến mà còn dẫn theo một đống phóng viên, trông có vẻ quyết tâm làm cho chuyện này ầm ĩ lên trời. Tuy nhiên, Nông Gia Lạc hiện đang được ekip chương trình tạm thời bao trọn, nên đám người kia bị nhân viên chương trình chặn lại ở lối nhỏ, tạm thời không thể tiếp cận.
Mẹ Lâm thấy vậy, càng phát huy đủ chiêu trò khóc lóc om sòm, đơn giản là than khóc đau đớn, nói mình đã sinh ra một đứa con trai không tốt lành gì. Lâm Dịch thờ ơ nhìn vở kịch hài hước này một lúc, ngay sau đó buông rèm xuống. Cũng tốt, anh đang định đòi lại công bằng cho nguyên chủ, những người này liền tự mình sốt sắng mang đến tận cửa. Thời cơ vừa vặn.
Lâm Dịch suy nghĩ một chút, chuẩn bị một lát trong phòng, sau đó trực tiếp đi ra ngoài gặp mẹ Lâm và những người khác. Dù sao người ta đã tìm đến tận cửa, anh đương nhiên phải đi gặp một lần.
Lâm Dịch vừa ra khỏi cửa, Thẩm Phong cũng lo lắng vội vàng đi theo. Anh ta lo rằng lát nữa người nhà họ Lâm sẽ phát điên mà khóc lóc ầm ĩ, Lâm Dịch một mình không ứng phó nổi, nếu anh ta đi, biết đâu có thể giúp được gì đó. Hà Niệm thấy vậy, cũng đi theo. Anh ta được coi là người chủ mưu đứng sau tất cả chuyện này, đương nhiên cũng muốn tự mình đến xem mới yên tâm hơn. Huống hồ, biết đâu lát nữa lại có thể nhìn thấy cảnh Lâm Dịch bị mọi người chỉ trỏ, thậm chí Lâm Dịch còn có khả năng bị đuổi trực tiếp khỏi chương trình. Chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến người ta phấn khích không thôi.
Triệu Kình và Chu Kha thấy vậy, cũng muốn đi xem rốt cuộc chuyện là gì, vì vậy cũng đi theo.
Lâm Dịch hoàn toàn không hay biết phía sau mình còn có vài người đi theo. Anh cứ như đi dạo bình thường, chậm rãi bước đi, đi đến cuối con đường nhỏ của Nông Gia Lạc. Lúc này anh đang mặc một bộ đồ thường ngày màu trắng, hai tay đút túi quần, bước đi không nhanh không chậm, trên mặt vẫn là vẻ lơ đễnh thường thấy, cả người trông thoải mái và nhẹ nhõm, không giống như gặp phải phiền phức lớn, ngược lại như thể không coi mọi thứ vào mắt.
Sau khi anh xuất hiện, đám đông ồn ào đầu tiên im lặng vài giây. Đa số họ trước đây chưa từng nhìn thấy Lâm Dịch, ngay cả khi đã gặp, ấn tượng lúc đó về Lâm Dịch cũng là chất phác, trầm mặc, nhát gan rụt rè. Vậy vấn đề là, người đang đứng trước mặt họ bây giờ, sao lại có khí chất bình tĩnh đến vậy?
Mẹ Lâm nhìn thấy Lâm Dịch đến, lập tức bắt đầu khóc lóc thảm thiết: “Thằng Lâm Dịch khốn nạn nhà mày, mày dám xuất hiện trước mặt tao nữa à, tao còn tưởng mày không định nhận tao làm mẹ mày nữa chứ?”
Bà ta vừa gào lên, các phóng viên cuối cùng cũng hoàn hồn, sau đó cầm súng ống máy ảnh chĩa thẳng vào Lâm Dịch, chuẩn bị chụp tin tức. Thậm chí có phóng viên trực tiếp mở livestream. Phòng livestream lập tức tràn vào không ít người hóng chuyện.
【Ôi trời, đây là Lâm Dịch sao? Sao lại đẹp trai đến vậy?】
【Đẹp trai thì sao chứ, Lâm Dịch chính là một tên rác rưởi nhân phẩm tồi tệ!!】
【Người đang khóc là mẹ Lâm Dịch phải không? Bà cụ trông tội nghiệp quá.】
【Đúng vậy, tôi ghét nhất là nhìn thấy người già khóc, bà ấy nhất định đã bị đứa con trai của mình làm tổn thương đến cùng cực.】
【Loại cặn bã như Lâm Dịch sao còn chưa cút khỏi giới giải trí đi, đỡ phải làm ô uế mắt tôi.】
Theo tiếng khóc đầy khí thế của mẹ Lâm, các phóng viên đã được chuẩn bị trước cũng chĩa ống kính vào Lâm Dịch, sau đó bắt đầu thi nhau đặt câu hỏi.
“Xin hỏi Lâm tiên sinh, ngày thường anh thật sự thờ ơ với người nhà sao?”
“Lâm tiên sinh, bố mẹ anh đã vất vả nuôi anh lớn khôn, xin hỏi anh báo đáp ơn nghĩa của họ như vậy sao?”
“Lâm tiên sinh, anh có cảm thấy mình quá máu lạnh không…”
Những phóng viên này rõ ràng cũng có chuẩn bị, mỗi câu hỏi đều đặc biệt nhằm vào Lâm Dịch, sợ người khác không biết Lâm Dịch là một kẻ lòng lang dạ sói. Nếu là người khác, có lẽ đã không thể chịu nổi, sau đó vẻ mặt uất ức mà đối chất với những người này.
Nhưng Lâm Dịch lại toàn bộ quá trình không hề thay đổi biểu cảm, anh lạnh lùng nhìn về phía mẹ Lâm, trực tiếp hỏi: “Nói đi, hôm nay bà gây ra chuyện này là vì cái gì?”
Thật ra, mẹ Lâm rốt cuộc vì cái gì cũng không khó đoán ra, đơn giản là thấy anh gần đây không còn vô điều kiện phục tùng sự sắp đặt của gia đình, muốn thông qua cách này cảnh cáo anh một chút, bắt anh sau này tiếp tục chịu đựng vất vả mà cống hiến cho gia đình, hơn nữa nếu cần thiết, còn phải không cãi lại, không đánh trả. Còn về Hà Niệm, người chủ mưu tất cả những chuyện này, đương nhiên là không quen nhìn ảnh hưởng của anh trong chương trình gần đây lại lớn hơn cả mình, muốn mượn tay người nhà họ Lâm để anh thân bại danh liệt mà thôi.
Mẹ Lâm nghe xong lời Lâm Dịch nói, tự nhiên lập tức phủ nhận, vẻ mặt bi phẫn chỉ vào Lâm Dịch nói: “Thằng con bất hiếu nhà mày, đến bây giờ mà còn nói ra được loại lời này, mày dám nói tao đang gây chuyện sao?”
Lâm Dịch lạnh lùng nói: “Thế thì sao?”
Mẹ Lâm lập tức vừa dậm chân vừa khóc lóc kêu la: “Sao tao lại sinh ra cái thằng con không có lương tâm như mày chứ! Tao chẳng phải vì mày không quan tâm đến gia đình, nên mới kéo mọi người đến để làm chủ cho tao sao? Không ngờ đến miệng mày, lại biến thành đang gây rối!!”
Càng nói, bà ta càng khóc lóc thảm thiết hơn. Có hay không có tình cảm thật thì không biết, dù sao hiệu quả thì đã đạt được. Các cư dân mạng cũng lập tức bắt đầu phê phán Lâm Dịch.
【Trời ơi, dù sao đối phương cũng là mẹ ruột của anh ta, Lâm Dịch lại có thể nói ra những lời này để làm tổn thương bà cụ!!】
【Xem mà tôi muốn khóc luôn, người nhà họ Lâm tội nghiệp quá!】
【Nghe mẹ Lâm nói trước đó, bà ấy vốn tưởng rằng nuôi lớn đứa con trai này rồi thì có thể có chỗ dựa, không ngờ lại nuôi ra một con sói mắt trắng.】
【Loại người cặn bã như Lâm Dịch có phải tim gan đều đen thui rồi không?】
【Không, loại người này căn bản không có tim!】
Lâm Dịch lặng lẽ nhìn mẹ Lâm diễn xong, sau đó hỏi: “Bà cứ nói tôi bất hiếu, xin hỏi bà có chứng cứ gì không?”
Mẹ Lâm bị Lâm Dịch hỏi đến nghẹn lời. Bà ta đương nhiên không có chứng cứ gì, lần này đến, đơn giản cũng chỉ là chiêu cũ, chú trọng việc khóc lóc ầm ĩ thôi, thật sự bắt bà ta nói ra chứng cứ gì thì sao có thể nói được, dù sao đứa con trai cả vô dụng này của bà ta tuy không được ưa thích, nhưng thật sự đã làm không ít việc cho gia đình.
Mẹ Lâm không đưa ra được chứng cứ, nhưng không ảnh hưởng đến việc bà ta tiếp tục khóc lóc: “Mày cứ bắt bà già này phải lấy chứng cứ gì, tao làm sao biết cái gì gọi là chứng cứ? Dù sao mày chính là đứa con trai không có hiếu tâm, đáng bị trời đánh ngũ lôi oanh!”
Lâm Dịch hoàn toàn không để tâm đến những lời nguyền rủa vớ vẩn của mẹ Lâm, tiếp tục bình tĩnh nói: “Bà không đưa ra được chứng cứ đúng không? Tôi thì đưa ra được! Từ nhỏ bà và bố đã không thích tôi, thậm chí là ngược đãi tôi khắp nơi. Ngày đông, chỉ vì Lâm Kiệt tự mình khóc lóc ầm ĩ, hai người đã chỉ trích tôi không chăm sóc tốt cho nó, liền nhốt tôi ngoài hành lang một đêm. Lâm Kiệt muốn đồ chơi, hai người liền vội vàng giục tôi đi mua, chậm chút thôi là bị phạt không được ăn cơm, hoặc là bị đánh một trận.”
Nói đoạn, anh vén tay áo quần áo của mình lên, lộ ra cánh tay. Anh chỉ vào một vết sẹo trên cánh tay nói: “Chỗ này, chính là một lần nào đó hai người cầm chai rượu đập vào, đến nay vết sẹo vẫn còn.”
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía cánh tay Lâm Dịch, quả nhiên thấy một vết sẹo. Mặc dù theo thời gian trôi qua, vết sẹo đó đã không còn rõ ràng lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được, lúc đó Lâm Dịch đã bị thương rất nặng.
Lâm Dịch trưng bày xong vết thương trên cánh tay mình, tiếp tục nói: “Còn muốn tôi đưa ra nhiều ví dụ hơn không? Những tổn thương mà hai người gây ra cho tôi, thật sự là quá nhiều.”
Khi anh nói những lời này, giọng điệu trang trọng và chậm rãi, từng câu từng chữ, như muốn nói cho mọi người nghe rõ. Anh đang đòi lại công bằng cho một người đã không còn tồn tại.
Mẹ Lâm nghe xong lời Lâm Dịch nói, nhất thời trợn tròn mắt. Bà ta không ngờ đứa con trai cả trầm lặng này của mình lại nhớ rõ chuyện quá khứ đến vậy, hơn nữa còn kể ra từng chi tiết. Bà ta nhất thời có chút không biết nên ứng phó thế nào.
【À thì ra, Lâm Dịch ở nhà thật sự đã phải chịu đựng sự đối xử tàn nhẫn như vậy sao?】
【Trời ơi! Bố mẹ Lâm còn là người không? Sao họ lại có thể đối xử với con trai mình như vậy?】
【A a a, đau lòng quá, cánh tay Lâm Dịch trắng nõn mịn màng như vậy, lúc bị thương chắc đau đến mức nào chứ?】
Hà Niệm vẫn luôn đứng một bên quan sát, thấy Lâm Dịch lại ẩn ẩn có ý định lật ngược tình thế, anh ta vội vàng tiến lên vài bước, vẻ mặt lo lắng hỏi mẹ Lâm: “À đúng rồi dì cả, dượng cả bây giờ sức khỏe thế nào rồi? Còn ở bệnh viện không? Nghe nói lần này bệnh của dượng cũng không nhẹ, có thời gian con sẽ đi thăm.”
Nói xong, anh ta đưa cho mẹ Lâm một ánh mắt. Mẹ Lâm được Hà Niệm nhắc nhở như vậy, lập tức từ chỗ nghẹn lời vừa nãy phục hồi tinh thần, chỉ vào Lâm Dịch nói: “Mày bây giờ lớn rồi, mồm mép sắc sảo, tao nói không lại mày, tùy mày đổi trắng thay đen đi! Nhưng tao thật sự muốn hỏi mày, bố mày nằm viện nhiều ngày như vậy, rốt cuộc mày có đi thăm không?”
Lâm Dịch nghe xong lời này, lại nghi hoặc nói: “Lần trước bố chẳng phải vô cớ mắng tôi một trận, sau đó bảo tôi sau này vĩnh viễn không cần xuất hiện trước mặt ông ấy sao? Nói là nhìn thấy tôi thì cơm cũng không nuốt trôi.”
Mẹ Lâm vừa nghe, lại lần nữa nghẹn lời. Bọn họ ngày thường đúng là động một tí là mắng Lâm Dịch một trận, vì mắng nhiều quá nên cũng không nhớ rõ rốt cuộc đã mắng cái gì, nhất thời thật sự không biết lời Lâm Dịch nói rốt cuộc là thật hay giả.
Trên thực tế, Lâm Dịch đương nhiên là nói dối, dù sao anh cũng đã đoán trước là mẹ Lâm sẽ không thể phán đoán được.
【À thì ra Lâm Dịch không đi thăm bố là vì lý do này à.】
【Cặp vợ chồng này thật sự đáng cười, một người bảo Lâm Dịch đừng xuất hiện trước mặt mình, một người lại nói Lâm Dịch không đi thăm, vậy rốt cuộc muốn Lâm Dịch làm thế nào?】
Hà Niệm thấy mẹ Lâm lại lần nữa nghẹn lời, thầm rủa một tiếng trong lòng. May mắn lúc này, mẹ Lâm kịp thời phản ứng lại, sau đó tức giận nói với Lâm Dịch: “Mày luôn có lý lẽ của mày! Vậy tại sao em trai mày lại đặc biệt hiếu thuận với chúng tao?”
Lâm Dịch cười lạnh nói: “Nó hiếu thuận thế nào?”
Nguyên chủ làm trâu làm ngựa cho gia đình, kết quả cũng không được một lời tử tế. Lâm Kiệt chỉ là một tên côn đồ không ra gì, cả ngày ăn không ngồi rồi, ngược lại lại là đứa con hiếu thuận à?
Mẹ Lâm tức giận nói: “Dù sao em trai mày vẫn tốt hơn mày gấp trăm lần nghìn lần! Chúng tao thích nó thì sao?”
Lâm Dịch đương nhiên không quan tâm chuyện bố mẹ Lâm thích ai hơn, nhưng anh lại vui vẻ khi có thể gây chút khó chịu cho mấy người này. Thế là anh chậm rãi nói: “Đứa con trai thứ hai này của bà đúng là tốt thật, tốt đến mức vì muốn thưởng cho một streamer nào đó mà còn bắt đầu ăn trộm đồ trong nhà đi bán.”
Lâm Kiệt không ngờ mình đột nhiên bị vạch trần, lập tức hoảng hốt: “Mày m* nó thiếu điều ở đây nói bậy!!”
Mẹ Lâm nghe xong lời này, thì sững sờ. Chẳng trách gần đây trong nhà thiếu vài món đồ quý giá, hóa ra là Lâm Kiệt đã ăn trộm sao? Không, chuyện này không thể nào! Con trai bảo bối của bà ta sao có thể làm ra chuyện như vậy, nhất định là thằng tạp chủng Lâm Dịch này đang ăn nói bừa bãi!!
Lâm Dịch không màng đến sự hoảng loạn của hai mẹ con, tiếp tục nói: “Đâu chỉ trộm đồ, Lâm Kiệt còn phạm rất nhiều lỗi ở trường, bây giờ đã bị lưu ban theo dõi, chắc nó chưa nói với gia đình đâu nhỉ?”
Lưu ban theo dõi?!!
Mẹ Lâm nghe đến đó, sắc mặt lập tức trắng bệch. Chuyện khi nào, sao bà ta lại hoàn toàn không biết? Lâm Kiệt không phải nói gần đây ở trường đều đang nghiêm túc học hành sao? Sao tự nhiên lại bị lưu ban theo dõi?!!
Lâm Kiệt không ngờ chuyện của mình đều bị phanh phui, anh ta lập tức tức giận chửi một tiếng, sau đó tiến lên định động thủ với Lâm Dịch: “M* nó!! Tao bảo mày nói linh tinh!!”
Nói rồi, anh ta hầm hầm giơ tay đẩy Lâm Dịch.
Nhưng mà anh ta còn chưa kịp chạm vào Lâm Dịch thì Lâm Dịch đã như chịu một cú va chạm mạnh, lập tức lùi lại vài bước, sau đó đụng vào một cái cây. Ngay giây tiếp theo, anh đau đớn khom lưng, ôm ngực bắt đầu ho khan.
Lúc này, trong đám đông có người nhát gan đột nhiên hét lên một tiếng: “Trời ơi, đánh người!”
Lâm Kiệt: “??”
M* nó?? Hắn căn bản không chạm vào Lâm Dịch mà!!! Lâm Kiệt chưa bao giờ cảm thấy mình oan ức đến vậy.
Lúc này, Lâm Dịch cứ thế lặng lẽ dựa vào thân cây, mặt không biểu cảm nhìn Lâm Kiệt. Lâm Kiệt nhìn anh vài giây, như đột nhiên hiểu ra điều gì đó mà hét lớn: “Hắn ta giả vờ, hắn ta giả vờ! Mấy người đừng bị hắn lừa!!!”
Nhưng mà, dù cho anh ta có gào đến khản cả giọng lúc này, cũng chẳng ai tin anh ta. Dù sao vừa nãy có rất nhiều người tận mắt thấy anh ta đẩy Lâm Dịch ra.
Lâm Dịch muốn cũng là hiệu quả này. Dù sao cứ để Lâm Kiệt một mình bực bội phát điên đi, cái này còn chưa bằng một phần mười những chuyện quá đáng anh ta đã làm với nguyên chủ trước đây.
Lúc này, Thẩm Phong nói với phóng viên đang thất thần ở một bên: “Bây giờ sao các anh không phỏng vấn? Không thấy đã có người dùng bạo lực sao?”
Thẩm Phong có gia thế và bối cảnh ở đó, thường không ai dám công khai đối đầu với anh ta. Mặc dù những phóng viên này trước đây đã được chuẩn bị, nhưng lúc này cũng chỉ có thể chĩa ống kính vào mặt Lâm Kiệt.
“Xin hỏi bạn vì sao lại đối xử bạo lực với anh trai mình như vậy?”
“Vừa nãy bạn có phải đã thẹn quá hóa giận không? Bởi vì anh trai bạn đã nhắc đến điểm yếu của bạn?”
“……”
Những phóng viên này ngay cả mẹ Lâm cũng không buông tha.
“Bà không phải nói đứa con trai thứ hai của bà mới là đứa hiếu thuận và lễ phép nhất sao? Xin hỏi bà đánh giá tình hình hiện tại như thế nào?”
“Con trai cả của bà cũng không giống như người vô lý, nhân phẩm kém như bà nói đâu, bà có thật sự tồn tại sự thiên vị không?”
“……”
Mẹ Lâm lúc này còn đang chìm đắm trong những chuyện Lâm Kiệt trộm đồ và bị lưu ban theo dõi, căn bản không thể trả lời được gì, ấp úng, ngược lại còn tự làm lộ mình. Cư dân mạng không phải kẻ ngốc, rất nhanh đã từ những lời của mẹ Lâm mà nghe ra ngọn nguồn sự việc.
【Trời ơi!! Hóa ra từ đầu đến cuối Lâm Dịch mới là người bị oan, chúng ta đều bị người ta lợi dụng!!】
【Lâm Dịch tội nghiệp quá, bố không thương mẹ không yêu thì thôi, quan trọng là cả nhà này còn hãm hại bôi nhọ anh ấy!】
【Lại còn bị đánh nữa!】
【Người nhà họ Lâm có bệnh không? Sao lại đối xử với người nhà của mình như vậy??】
【Cho nên Lâm Dịch căn bản không phải là kẻ lòng lang dạ sói gì cả, ngược lại, anh ấy đối xử với người nhà đặc biệt tốt!!】
【Trời ạ, biết được sự thật tôi nhất thời im lặng.】
Mắt thấy bình luận lộn xộn, fan hâm mộ của Hà Niệm nhân cơ hội nhảy ra, bắt đầu khen ngợi Hà Niệm.
【Nói nghiêm khắc, Hà Niệm của chúng ta cũng coi như là một thành viên của gia tộc họ Lâm, sao không thấy Hà Niệm dính líu vào những chuyện lộn xộn này đâu?】
【Đúng vậy, có thể thấy vẫn là vấn đề của con người!】
【Niệm Niệm của chúng ta thiện lương như vậy, sao có thể tiếp xúc những chuyện lộn xộn này.】
【Thế nên, các bạn đừng nói Lâm Dịch vô tội đến mức nào, có biết câu ‘một cây làm chẳng nên non’ không?】
【Dù cho lần này sự việc thực sự không phải lỗi của Lâm Dịch, nhưng điểm nhân phẩm kém của Lâm Dịch vẫn không thể tẩy trắng được.】
【Loại người như Lâm Dịch vẫn nên cút khỏi giới giải trí thì hơn!】
Tuy nhiên, không đợi fan hâm mộ của Hà Niệm nói xong, lúc này, mẹ Lâm bị phóng viên dồn hỏi đến mức thật sự không thể chống đỡ được, thế mà theo bản năng nhìn về phía Hà Niệm, cầu cứu nói: “Cháu trai, bước tiếp theo nên làm thế nào?” Dù sao từ đầu đến cuối mỗi bước đều là do Hà Niệm chỉ đạo, bà ta muốn nghe theo sự sắp xếp tiếp theo của Hà Niệm.
Những lời này có thể nói là một hòn đá làm cả hồ dậy sóng. Tất cả mọi người đều chuyển ánh mắt sang Hà Niệm. Mọi người từ câu nói vừa nãy của mẹ Lâm mà nghe ra ẩn ý, chẳng lẽ Hà Niệm mới là kẻ chủ mưu của tất cả mọi chuyện?
Hà Niệm cũng không ngờ mọi chuyện đang êm đẹp lại đột nhiên liên lụy đến mình. Hiện tại anh ta nhất thời cũng không có đối sách tốt, chỉ có thể khô khan nói: “Dì cả, dì tự nhiên hỏi con cái này làm gì? Con nghe không hiểu.”
Tuy nhiên những lời này của anh ta cứ như “lạy ông tôi ở bụi này”, hoàn toàn không có chút hiệu quả biện minh nào. Quan trọng hơn là mẹ Lâm đang quýnh lên, tiếp tục nói: “Chính là trước đó đều là con…”
Hà Niệm giật mình, vội vàng cắt lời: “Con còn có chút việc, đi trước một bước.” Nói xong liền trực tiếp rời đi, dáng lưng như đang hoảng hốt chạy trốn. Anh ta sợ tiếp tục ở lại, mẹ Lâm sẽ nói ra càng nhiều lời bất lợi cho anh ta.
【Trời ơi, hóa ra Hà Niệm mới là người đứng sau thao túng tất cả mọi chuyện này sao?】
【Cũng phải, người nhà họ Lâm nhìn là biết không hiểu về dư luận mạng, họ làm sao có thể sắp xếp được những vụ bạo lực mạng tràn ngập như vậy?】
【Hà Niệm tâm cơ cũng quá nặng đi, ngày thường còn giả vờ như một bông sen trắng vậy.】
【Tôi sớm đã không ưa Hà Niệm, cái đuôi cáo này cuối cùng cũng lộ ra rồi đúng không?】
Thỉnh thoảng có fan hâm mộ của Hà Niệm ra mặt nói đỡ cho anh ta, nhưng nhanh chóng bị các cư dân mạng đang phẫn nộ dồn chạy. Tóm lại lần này, danh tiếng của Hà Niệm đã chịu ảnh hưởng không nhỏ, anh ta không thể nào giữ được hình tượng hoàn hảo không tì vết như trước đây nữa.
Rất nhanh, các mục hot search đều thay đổi, ngoài việc chỉ trích người nhà họ Lâm, còn có bằng chứng về sự hai mặt của Hà Niệm, còn lại đều là lời xin lỗi dành cho Lâm Dịch. Trong lúc nhất thời, độ hot của Lâm Dịch lại tăng thêm một tầng nữa. Tuy nhiên lần này, lại là độ hot tích cực, thậm chí số lượng fan trên Weibo của Lâm Dịch còn tăng thêm mấy chục vạn. Đây cũng coi như là nhờ họa được phúc.
Mười phút sau, Lâm Dịch được nhân viên của đoàn làm phim đưa về phòng. Anh nằm xuống giường, nói với nhân viên: “Được rồi, các cậu ra ngoài trước đi, tôi nghỉ ngơi một lát là ổn thôi.” Nhân viên dặn dò cẩn thận, bảo Lâm Dịch có chỗ nào không thoải mái thì nói ngay, sau đó mới đóng cửa rời đi.
Chờ đến khi nhân viên vừa đi, Lâm Dịch lập tức thả lỏng, đôi lông mày nhíu chặt cũng giãn ra, trở lại vẻ lười nhác thường ngày. Anh đương nhiên không bị thương, tất cả đều là diễn xuất. Dù sao đối với loại người như Lâm Kiệt, đương nhiên phải dùng thủ đoạn phi thường mới được. Chắc bây giờ Lâm Kiệt đã tức đến mức sắp hộc máu rồi nhỉ?
Lâm Dịch nghĩ đến đây, thần sắc càng thêm sảng khoái.
Nhưng lúc này, Hoắc Miên Miên không biết từ đâu chạy đến bên giường anh, sau đó hốc mắt ướt át, vẻ mặt buồn bã nhìn anh, cái miệng nhỏ cũng bĩu ra. Lâm Dịch giật mình, vội vàng cúi người bế cậu bé lên giường. Anh xoa xoa nước mắt của Hoắc Miên Miên, sau đó hỏi: “Bảo bối, sao vậy, sao lại khóc?”
Hoắc Miên Miên bĩu môi nhỏ, dùng bàn tay mềm mại khẽ vuốt ve ngực Lâm Dịch, nức nở nói: “Chỗ này đau.”
Lâm Dịch lúc này mới phản ứng lại, Hoắc Miên Miên thật sự nghĩ rằng anh bị thương, lúc này đang buồn. Anh vội vàng an ủi: “Không sao đâu bảo bối, không đau, đã khỏi rồi.”
Hoắc Miên Miên nâng đôi mắt ướt đẫm nhìn Lâm Dịch. Lâm Dịch bị đôi mắt nhỏ đó nhìn đến nội tâm mềm nhũn, nhưng anh lại không thể nói gì lung tung với Hoắc Miên Miên, một đứa trẻ ba tuổi. Dù sao một bảo bối nhỏ như vậy nên được vô tư lớn lên! Anh xoa xoa cái đầu nhỏ của Hoắc Miên Miên, một lần nữa nhấn mạnh: “Thật sự không đau, tin ba được không?”
Hoắc Miên Miên cũng không biết có tin hay không, nhưng vẫn nước mắt lưng tròng gật đầu.
Lâm Dịch nghĩ ra một cách, đó là chuyển hướng sự chú ý của cậu bé: “Miên Miên, khuôn mặt phúng phính này của con đẹp quá, hay ba vẽ gì đó cho con nhé?”
Sự chú ý của Hoắc Miên Miên quả nhiên bị chuyển một phần, cậu bé hơi khó hiểu nhìn Lâm Dịch. Lâm Dịch tiện tay lấy hộp bút màu thường ngày của Hoắc Miên Miên đặt trên tủ đầu giường, sau đó vừa mở ra vừa nói: “Đợi nhé, ba vẽ cho con một thứ đặc biệt đáng yêu!”
Hoắc Miên Miên tuy không hiểu Lâm Dịch nói là gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Những cây bút màu sắc rực rỡ này đều là màu vẽ ăn được, dù có vẽ lên mặt cũng không sao. Lâm Dịch tùy tiện rút vài cây bút, sau đó vẽ lên mặt Hoắc Miên Miên. Anh đầu tiên vẽ một số chi tiết, ngay sau đó ở hai bên má của Hoắc Miên Miên vẽ ba đường thẳng, tượng trưng cho râu. Cứ thế, một chú hổ con đáng yêu đã ra lò!!
Lâm Dịch vẽ xong, nhìn đi nhìn lại, vô cùng hài lòng, sau đó nhéo má nhỏ của Hoắc Miên Miên: “Bảo bối thật là quá đáng yêu!”
Hoắc Miên Miên được khen có chút ngượng ngùng, mím môi cười một chút. Lâm Dịch lấy cái gương bên cạnh, cho Hoắc Miên Miên tự nhìn: “Thế nào? Có phải rất đẹp không?”
Hoắc Miên Miên nhìn thoáng qua mình trong gương, ngay sau đó đôi mắt cũng sáng lên, dùng sức gật hai cái đầu nhỏ. Cậu bé thật sự biến thành một con hổ con rồi! Hơn nữa vì chú hổ con này là ba nhỏ của cậu bé giúp cậu bé vẽ, nên càng trở nên đẹp hơn!
Lâm Dịch thấy Hoắc Miên Miên đã vui vẻ trở lại, cũng yên tâm, ngay sau đó dựa vào đầu giường, cười nói với cậu bé: “Miên Miên của chúng ta biến thành một con hổ con rồi, vậy có muốn biểu diễn gì đó không?”
Hoắc Miên Miên nghe xong lời này, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, ngay sau đó cậu bé đưa hai tay ra làm móng vuốt, rồi “gào ưm” một tiếng, cắn một miếng vào cánh tay Lâm Dịch. Trẻ con cắn người chẳng đau chút nào, ngược lại như một chú mèo con đang nghiến răng vậy.
Lâm Dịch giả vờ sợ hãi nói: “A, đau quá, hổ con đáng sợ thật a!!”
Hoắc Miên Miên tưởng mình thật sự dọa được Lâm Dịch, càng hăng hái biểu diễn, “gào ưm” “gào ưm” liên tục. Trong chốc lát, cậu bé thật sự hơi giống một chú hổ con hung dữ đáng yêu. Nhưng chú hổ con này còn mang theo mùi sữa ngọt ngào, khi cười lên thì hai bên má còn có hai cái lúm đồng tiền nhỏ.