"Kiều Kiều em biết lỗi rồi, sau này em làm trâu làm ngựa cho chị cũng được, cầu xin chị hãy tha cho em lần này đi! Em sắp thi đại học rồi, em không thể bỏ học được!"
Dịch Duyệt khóc đến nỗi nước mũi nước mắt đầy mặt, nếu không phải bị vệ sĩ kéo lại, thì suýt nữa đã quỳ lạy Mạnh Kiều Kiều cầu xin.
Mạnh Kiều Kiều không thèm liếc nhìn cô ta, ung dung ngồi vào ghế sau rồi lấy gương soi lại lớp trang điểm, cô ta không thể tức giận, hôm nay cô ta phải giữ trạng thái hoàn hảo nhất để gặp gia đình anh Đường.
Liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, cô ta nhíu mày, "Ngày mai bảo bố đổi người cho tôi, bây giờ cái thứ chó mèo nào cũng có thể tiếp cận tôi, nhỡ nó tạt axit vào tôi thì sao, đúng là một lũ phế vật không có mắt!"
Tài xế dường như đã quen với sóng gió, "Vâng, tôi sẽ trình bày tình hình với chủ tịch ngay."
Khi chiếc xe dần lăn bánh, bóng dáng Dịch Duyệt cũng càng ngày càng mờ đi, Lý Hân nhướng mày, ban đầu cô định yên ổn sống qua ngày, nhưng ai ngờ đối phương cứ muốn cạnh tranh ác ý, vậy thì không thể trách cô làm mọi chuyện đến mức tuyệt tình.
Có lẽ càng nghĩ càng tức, Mạnh Kiều Kiều không khỏi khoanh tay trừng mắt nhìn cô, "Sao cậu không nói sớm?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play