"Mệt không? Lạnh không?"
Trên đường xuống núi, Tần Phạn hỏi rất nhiều lần, nhưng Tạ Nghiên Lễ chỉ có một câu trả lời: "Không mệt, không lạnh."
Bóng lưng Tạ Nghiên Lễ cõng cô vẫn rất vững vàng, bước chân khoan thai, ngay cả cổ tay cũng không hề run rẩy.
Không giống như cố gắng gồng mình.
Sau đó, mỗi khi Tần Phạn nhận được cùng một câu trả lời, cô có chút buồn ngủ, không kìm được nằm sấp lên lưng Tạ Nghiên Lễ nhắm mắt lại, mặt tựa vào cổ anh ta, khi nói chuyện, hơi thở ấm áp phả vào tai và lớp da mỏng manh ở cổ người đàn ông.
Cô nói: "Em chỉ chợp mắt một lát thôi, nếu anh mệt thì phải gọi em dậy nhé."
"Ừm, ngủ đi." Giọng Tạ Nghiên Lễ bình tĩnh, trên con đường nhỏ tối tăm, lại mang đến cho Tần Phạn cảm giác an toàn cực lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play