Lại một mùa tốt nghiệp nữa gõ cửa.

Hàng triệu sinh viên đại học sắp rời khỏi cổng trường, bước vào xã hội, chính thức mở ra chương mới của cuộc đời.

Tiếc thay, năm nay kinh tế xuống dốc không phanh, tình hình việc làm cũng theo đó mà u ám như trời âm độ.

Với ngành học của Diệp Hàm thì lại càng bi thảm hơn. Ngành thực vật học, vừa kén chọn lại vừa ít đất dụng võ, đến mức giữa mùa hè nóng bức mà cô vẫn thấy ớn lạnh sống lưng.

Sáng sớm, ánh nắng như thường lệ đổ tràn vào phòng.

Diệp Hàm kéo rèm cửa, dùng kẹp tóc túm gọn mái tóc dày óng ả, vừa vươn vai vừa lẹp xẹp lê dép đi vào nhà tắm.

Trong gương là gương mặt chuẩn “mỹ nhân cổ điển”: lông mày lá liễu, mặt trứng ngỗng, sống mũi nhỏ thanh tú, môi hồng mềm mại, da trắng như sứ. Đôi mắt hạnh long lanh, như hoa sen vừa hé nở trong làn nước trong veo.

Điểm nhấn? 

Một nốt ruồi đỏ nhỏ xíu nằm dưới đuôi mắt phải.

Dưới ánh đèn, nốt ruồi ấy nổi bật đến mức có thể khiến một bức tranh thủy mặc trở nên sống động như thật.

Cũng nhờ đó, nhan sắc của cô mang độ “nhận diện cao” khỏi chê.

Sau khi rửa mặt đánh răng xong, cô cầm bình xịt tưới mấy dây trầu bà ngoài cửa sổ, tiện tay tỉa luôn mấy nhánh sắp dài chạm đất, rồi mới ngồi vào bàn học mở laptop.

Giờ đã cuối tháng 5, bảo vệ luận văn cũng xong rồi, chỉ đợi thêm tháng nữa là chính thức có bằng tốt nghiệp.

Mấy đứa bạn cùng phòng đều đã về nhà hết, trong ký túc xá giờ chỉ còn mình cô.

Nhưng cô chẳng thấy buồn chút nào. Hoặc đúng hơn là… đã quen rồi.

Bố mẹ Diệp Hàm ly hôn từ hồi cô học cấp hai.

Ban đầu còn đỡ, cảm giác có lỗi khiến họ thường xuyên đến thăm, tiền sinh hoạt cũng chuyển đều đặn, còn hay mang đồ ăn ngon với mấy món quà vặt. 

Thế mà chưa được hai năm, hai người bắt đầu thi xem ai lấy lấy mối mới trước.

Mẹ cô, phong tình vẫn còn mặn mà, thành công cưới một ông đại gia lắm tiền nhiều của.

Còn bố cô cũng nhanh chóng rước về một cô vợ trẻ hơn mình cả chục tuổi, gia sản cũng tàm tạm, hai bên đều có tổ ấm riêng, rất ư là hài lòng.

Mà cô ấy à, đứa con gái chung của cuộc hôn nhân cũ, tất nhiên bị delete khỏi vòng quan tâm.

Thỉnh thoảng có người nhắc đến, họ mới ngượng ngùng gật gù mấy câu kiểu “Con bé lên đại học rồi”, “Học hành cũng ổn” rồi nhanh chóng lái sang chuyện về gia đình mới của mình.

Suốt bốn năm đại học, Diệp Hàm chưa từng về nhà.

Duy chỉ có lúc bố mẹ gọi điện, cô mới lười biếng đáp rằng sẽ về ở chơi dài dài, để rồi chờ nghe giọng nói đầu dây bên kia hoặc ngập ngừng hoặc xấu hổ. 

Lúc đó, cô thấy vui lắm. Chí ít đó là niềm vui hiếm hoi duy nhất họ còn mang lại được.

Diệp Hàm nhanh tay đăng nhập vào hộp thư. Có ba mail chưa đọc.

Mở ra xem thì toàn mấy thể loại như “Tuyển nhân viên sale BĐS lương hấp dẫn” hay “Tuyển cộng tác viên cày đơn hàng - Liên hệ QQ”, vứt đi không thương tiếc.

Đang định đóng tab mail, bỗng cô phát hiện thêm một mail mới chưa đọc.

“Ủa? Nãy giờ mình bỏ sót à?”

Với phương châm “không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào, dù là một chút xíu xiu”, cô click mở thư.

Thông Báo Tuyển Dụng

Kính gửi cô Diệp Hàm,

Chúng tôi rất vinh hạnh thông báo: cô đã được tuyển dụng vào vị trí Giám đốc Vườn Thực Vật Nam Sơn.

Nhiệm vụ chính:

  1. Quản lý và nuôi dưỡng các loài thực vật, cải thiện môi trường vườn, thu thập mẫu gen thực vật
  2. Quy hoạch tổng thể, xây dựng điểm tham quan đặc trưng, bảo tồn cây quý hiếm
  3. Phối hợp với hệ thống để hoàn thành các nhiệm vụ khác

Nếu không có thắc mắc, xin hãy ký hợp đồng sớm và đến nhận việc vào ngày 1 tháng 6.

File đính kèm: [Contract_Download.jpg]

Diệp Hàm: “…”

Ờ thì… thoạt nhìn cũng khá chuyên nghiệp đấy.

Chỉ có điều, nếu cô không bị mất trí nhớ thì chắc chắn là cô chưa bao giờ nộp đơn hay phỏng vấn cái nơi gọi là “Vườn Thực Vật Nam Sơn” này. Nghe còn chưa từng nghe bao giờ.

Tệ hơn, cô đảo mắt xuống giữa thư và thấy chắc lo cô không chú ý, người gửi còn chơi luôn font cỡ đại, đập thẳng vào mắt dòng:

LƯƠNG NĂM: 1,000,000 RMB (đậm, in hoa, đỏ chót)

MỘT TRIỆU??? (tương đương 3.6 tỷ VND, khoảng 300 triệu 1 tháng)

Diệp Hàm mặt không cảm xúc tắt luôn email: à, lừa đảo.

Mà lừa hơi lộ đấy.

Bộ trước khi gạt người, mấy ông không học qua môn “Hiểu biết quốc dân cơ bản” à?
Một triệu? Một trăm ngàn còn thấy nhiều.

Ở một nơi nào đó, hệ thống lơ lửng trên không nhìn cảnh mail mình cất công viết bị ném thẳng vào thùng rác, rồi “Xóa vĩnh viễn”.

Không dấu vết. Không thương tiếc.

Hệ thống: “…”

Ngay giây sau đó, tiếng ting ting của tin nhắn ngân hàng vang lên trong phòng yên tĩnh.

Diệp Hàm đang mải lướt tìm việc, nghe tiếng thì đưa tay lấy điện thoại, lười biếng liếc mắt nhìn rồi lại quăng xuống bàn.

Hừm… ngân hàng báo tiền về tài khoản, số dư cộng thêm: +1,000,000.00 RMB.

Tính thời gian chắc là tiền lương thực tập vừa rồi.

…Khoan đã?

Diệp Hàm sững người, tay khựng lại trên bàn phím, não tạm thời đơ mất vài giây.

MỘT TRIỆU???

Với dàn số 0 đó thì chắc chắn không phải lương thực tập rồi!

Cô vội cầm điện thoại lên kiểm tra, thì một giọng nói điện tử lạnh tanh vang lên trong đầu:

Ký chủ đã nhận thù lao, hợp đồng tự động có hiệu lực

Hệ thống Bảo vệ Thực vật - Galaxy B544 đang khởi động: 3… 2… 1… kết nối thành công

“Trạm kế tiếp: Công viên Rừng Quốc gia.”

Giọng phát thanh vang lên khi xe buýt tiến dần đến vùng ngoại ô cách trung tâm thành phố hai chục cây số. 

Phố thị rực rỡ dần lùi lại phía sau, hai bên đường giờ chỉ còn rừng cây xanh um tĩnh mịch. Hành khách cũng thưa thớt hẳn.

Mấy thanh niên chuẩn bị xuống xe, vô thức liếc nhìn về phía ghế sau nơi có một cô gái đang ngồi. 

Cô mặc áo thun dài tay đơn giản, quần bò gọn gàng, tóc đen cột cao, đang nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ. Ánh nắng bao lấy thân hình mảnh khảnh, phủ lên vai cô một lớp ánh vàng dịu nhẹ. Nét nghiêng mặt xinh như tranh, khiến người ta khó rời mắt.

“Xuống xe nào mày, đến trạm rồi.”

Một cậu bị bạn đẩy mới sực tỉnh, nhảy vội xuống xe mà trong lòng cứ tiếc hùi hụi. Hối hận lắm đấy, biết thế vừa rồi liều mạng xin info của chị gái kia rồi!

Trong khi đó, Diệp Hàm vẫn đang nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xa xa là dãy núi xanh nối tiếp nhau, tầm mắt chỉ toàn cây là cây, mật độ rừng cực cao. 

Công viên Rừng Quốc gia thành phố W, hạng mục 4A, diện tích hơn 1000 hecta, mỗi dịp lễ tết đều đông nghịt khách du lịch.

Cô từng đến đây rồi. Cây cối đa dạng, đường đi lại bằng phẳng, rất thích hợp để picnic dã ngoại.

“Trạm cuối là Quán trà ven rừng. Xin mời quý khách thu dọn hành lý và xuống xe tại đây.”

Diệp Hàm bước xuống xe, nhìn quanh.

Trạm cuối khá yên tĩnh, không còn tiếng người ồn ào. Cả xe du lịch cá nhân cũng chẳng thấy mấy chiếc.

Cô đi tiếp theo con đường nhỏ thêm chừng hai mươi phút thì thấy được tấm biển cũ kỹ đã bạc màu ghi: Vườn Thực Vật Nam Sơn.

Gió mưa phơi nắng lâu ngày, chữ “Nam Sơn” mờ nhạt gần như không đọc được. Cảnh vật xung quanh cũng hoang tàn tiêu điều, chẳng ăn nhập gì với phong cách của công viên quốc gia.

Chỗ này có thật đấy hả?】Cô hỏi trong đầu.

Vâng, ký chủ.

Từ lúc 1 triệu rơi xuống tài khoản, cô đã dành gần cả ngày để tiêu hóa vụ này.

Hệ thống có tên đầy đủ là: Hệ thống Bảo vệ Thực vật – Galaxy B544, đến từ thiên niên kỷ tiếp theo, thuộc một nền văn minh liên ngân hà phát triển tột bậc.

Nhân loại tương lai sống dư thừa vật chất, công nghệ chạm trần. Để duy trì văn minh lâu dài, họ quyết định xây dựng thư viện sinh vật toàn vũ trụ, mà Trái Đất mẹ đẻ của họ chính là điểm trọng yếu nhất.

Chỉ tiếc là trải qua hàng nghìn năm, vì biến đổi khí hậu và ô nhiễm môi trường, hàng loạt sinh vật đã tuyệt chủng, thậm chí không còn mẫu gen để phục hồi. Đó là tổn thất chung của cả nhân loại.

Vậy nên, họ cử hàng loạt hệ thống AI tiên tiến xuyên về quá khứ, thu thập dữ liệu thật nhất, đầy đủ nhất về các loài, đồng thời bảo vệ, cứu nguy những sinh vật sắp tuyệt chủng.

Mỗi hệ thống có mã số riêng, và Vườn Thực Vật là một trong những điểm quan trọng được lựa chọn.

Nơi đây cây cối rậm rạp, đa dạng, lại yên tĩnh, cực kỳ phù hợp cho việc nghiên cứu và lưu trữ dữ liệu.

Nếu hệ thống nói thật… Diệp Hàm cúi đầu nghĩ ngợi… thì đây đúng là một sứ mệnh vĩ đại. Cô sẵn lòng tham gia.

Huống hồ, nó còn tiện thể giải quyết luôn cái mớ rắc rối thất nghiệp cô đang vật lộn.

Việc đúng chuyên môn + offer lương cao ngất ngưởng.

Ai còn dám đòi gì hơn nữa?

(Hết chương 1)

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play