Chỉ là quan niệm về tình yêu của cô hoàn toàn được thừa hưởng từ cha mẹ Tần. Cho nên cô toàn tâm toàn ý đối tốt với Tề Tùng và không quan tâm liệu Tề Tùng có đáp lại cô một cách tương xứng hay không, bởi vì đó là cách cô cho rằng nên đối đãi với người mình yêu, cho rằng yêu một người là phải cho đi hết mình và không cầu báo đáp.
Cách làm của bản thân Tần Vãn Lam không sai, chỉ tiếc là cô đã yêu sai người.
Quan niệm tình yêu này đã định sẵn nếu cô yêu đúng người, đối phương nhất định cũng sẽ dùng cách tương tự để yêu cô, giống như cha mẹ cô vậy. Nhưng nếu yêu sai người, vậy chắc chắn sẽ phải trả một cái giá thê thảm.
Bởi vì tình yêu vốn dĩ là sự tương hỗ. Chỉ có một người đơn phương cho đi mà người kia lại chỉ biết nhận, thậm chí nhận rồi còn không biết cảm ơn, đó không gọi là yêu nhau, chỉ có thể gọi là một bên đang không ngừng bị bên kia hút máu.
Cô có thể chân thành mà không cầu báo đáp đi yêu một người, bản thân đó là một chuyện rất tốt đẹp. Chỉ là cô đã bỏ qua điều quan trọng nhất trong tình yêu, đó là liệu người kia có đến với cô một cách chân thành như vậy hay không.
Rất rõ ràng, Tề Tùng không có.
Đêm trao giải hôm đó, sau khi Tần Vãn Lam từ tiếng lòng của An Linh biết được hành động của Tề Tùng, cô vẫn từng có một tia hoài nghi về tính xác thực của chuyện này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play