[Người qua đường ghé ăn dưa, ngon, thích ăn, hóng lần sau.]
"Quản Chính Ngôn, tôi nghĩ sau này chúng ta không cần thiết phải gặp mặt nữa."
An Sùng, người nãy giờ vẫn im lặng lắng nghe, cuối cùng cũng mở miệng. Giọng điệu không có chút dao động nào. Nếu không phải lo lắng việc đuổi thẳng hai kẻ này đi sẽ lãng phí kế hoạch của An Linh, anh đã chẳng có kiên nhẫn nghe hai kẻ này chó cắn chó.
"Là các người tự đi ra ngoài, hay là để tôi gọi người mời các người ra ngoài."
Quản Chính Ngôn còn định tiến lên níu kéo An Sùng: "An Sùng, chúng ta dù sao cũng có tình nghĩa bao nhiêu năm, cậu thật sự muốn nhẫn tâm như vậy sao? Tôi đảm bảo sau này sẽ không có suy nghĩ thừa thãi nữa, chúng ta vẫn như trước đây được không? Dù sao đêm nay cậu cũng đâu có tổn thất gì, phải không?"
"Này này này, đừng có chạm vào anh trai tôi." An Linh đưa tay ra chặn Quản Chính Ngôn, sau đó như vừa mới phản ứng lại, kêu lên một tiếng "A".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT