Sau khi khóc một trận, Thu Niệm cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Cô biết việc giấu giếm Thu gia là không thực tế, và cũng không đúng.
Giống như Bùi Ngọc Ngưng đã nói, mẹ của mình nếu biết An Linh là con gái ruột của bà, chắc chắn cũng sẽ có cùng suy nghĩ với Bùi Ngọc Ngưng. Mình sao có thể làm ra chuyện để bà chẳng hay biết gì được chứ.
"Dì Bùi, thực xin lỗi, bây giờ con hình như chỉ có thể gọi dì như vậy." Trong mắt Thu Niệm tràn đầy lời xin lỗi, nhưng cô thật sự không có cách nào sau khi đã gọi một người là mẹ suốt hai mươi mấy năm lại đi gọi một người khác mới gặp hai lần là mẹ được.
"Không sao đâu." Bùi Ngọc Ngưng ngược lại có chút vui vẻ mà mỉm cười: "Mẹ hiểu mà, con chịu nhận mẹ là mẹ đã rất mãn nguyện rồi."
Là bà đã vắng mặt trong cuộc đời trước đây của Thu Niệm, làm sao có thể cầu mong cô vừa đến đã hoàn toàn chấp nhận mình được chứ.
"Dì An." Thu Niệm hỏi: "Có thể cho con thêm hai ngày thời gian được không ạ? Con muốn tự mình nói cho họ biết trước, để họ có sự chuẩn bị tâm lý. Hai ngày sau con sẽ lại liên lạc với dì để quyết định thời gian hai nhà gặp mặt, có được không ạ?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play