"Ha ha, không thể nào, Hiểu Nguyệt chỉ nói đùa thôi mà, các người không tin thật đấy chứ ha ha ha." Thẩm Hồng Huy giải thích: "Chúng tôi chuyển đi khỏi Hải Thành là để mở rộng thêm sản nghiệp. Gia nghiệp Thẩm gia chúng tôi không thể so với An gia các người trải rộng trong và ngoài nước, vốn định nhân lúc còn trẻ xông pha một phen xem có thể vượt qua thành tựu của tổ tiên không, chỉ là không ngờ..."
Thẩm Hồng Huy thở dài: "Quả nhiên tôi vẫn là đánh giá quá cao bản thân mình..."
Mặc dù nụ cười của Thẩm Hồng Huy trông có chút cứng đờ, nhưng lúc này An Thụ Hải hoàn toàn không để ý đến điểm này. Ông hiện tại chỉ sợ Bùi Ngọc Ngưng sẽ hiểu lầm mình, nên nghe được lý do của Thẩm Hồng Huy liền vội vàng tin ngay.
Hơn nữa, nếu Thẩm Hồng Huy đã tự mình nói ra tình hình của Thẩm gia, An Thụ Hải cũng không cần phải giấu giếm, ông có thể thẳng thắn nói chuyện với Thẩm Hồng Huy.
"Hồng Huy, anh và Hiểu Nguyệt đều là bạn của tôi. Nếu Thẩm gia thật sự có gì cần tôi giúp đỡ, tôi chắc chắn sẽ cố gắng hết sức mình. Chúng ta chuyện nào ra chuyện đó. Chuyện của An Duệ và Thẩm Lạc hôm qua rõ ràng đã được làm sáng tỏ rồi, hai người không cần thiết vì lo ngại mối quan hệ giữa chúng ta mà để Thẩm Lạc phải chịu ấm ức này."
"Hơn nữa, làm như vậy cũng là tốt cho An Duệ, để nó biết rằng làm sai là phải trả giá, nếu không nó sẽ không nhận ra lỗi lầm của mình, sau này chỉ càng ngày càng quá đáng hơn!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT