Lúc đến thành phố là 10 giờ sáng, đã lỡ chuyến xe buổi sáng, nhưng còn rất lâu nữa mới đến chuyến xe công cộng lúc 5 giờ chiều. Triệu Hàng Niên đề nghị:
"An thiếu gia ,An tiểu thư, nhà tôi mấy năm trước đã từ quê dọn lên thành phố rồi. Hay là để tôi gọi điện cho anh trai, bảo anh ấy lái xe qua đây cho tôi mượn dùng tạm.”
"Đương nhiên là tốt quá rồi!” An Quân đang lo lắng đây. Nếu chờ đến 5 giờ mới xuất phát đi thị trấn Hoài Lâm, thì lúc đến nơi trời đã tối rồi.
Có điều trước đây không cảm thấy, bây giờ mới phát hiện ra cách xưng hô "thiếu gia”, "tiểu thư" ở nhà nghe còn được, ra ngoài nghe An Quân và An Linh chỉ cảm thấy xấu hổ muốn chết.
An Quân vội bảo Triệu Hàng Niên đừng gọi vậy nữa. "Anh Hàng Niên cứ gọi tôi là An Quân là được rồi.”
"Như vậy sao được ạ!” Triệu Hàng Niên người cao to mà lại có chút ngại ngùng, liên tục lắc đầu từ chối.
"Có gì mà không được. Anh với Tiểu Linh bằng tuổi nhau đúng không, hay là cứ gọi tôi là anh An Quân đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play