An Thụ Hải đều sắp bắt đầu nghi ngờ, có phải là do bình thường mình không đủ quan tâm đến An Quân, đến cả việc tại sao anh đột nhiên trở nên như vậy cũng không biết, hay là do cách giáo dục của mình ở đâu đó có vấn đề khiến anh thiếu thốn tình yêu?
An Thụ Hải càng nghĩ càng cảm thấy có lý. An Quân chắc chắn là thiếu thốn tình yêu, mới có thể yêu đương một cách ngốc nghếch như vậy.
Nếu không ông thật sự không thể lý giải được, tại sao An Quân lại có thể đối với Đồ Mộ Mộ, một kẻ lừa đảo như vậy, mà lại yêu sâu đậm đến mức này. Cũng không biết cô ta rốt cuộc có gì đặc biệt, lại có thể làm An Quân ấm ức đến thế.
"Đồ Mộ Mộ đó rốt cuộc đã cho con uống bùa mê thuốc lú gì, mà con lại muốn che chở cho cô ta như vậy?" Bùi Ngọc Ngưng cũng không thể nào lý giải nổi: "Cô ta đã cứu mạng con sao?"
"Vâng!" An Quân gật đầu thừa nhận: "Cô ấy quả thật đã cứu mạng con."
Lần này, người An gia hoàn toàn trợn tròn mắt: "Hả??"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT