Lâm Viện Triều khựng lại một chút, trong mắt ánh lên niềm vui không giấu nổi. Anh đưa tay ra sau đầu Lan Âm, nhẹ nhàng đỡ lấy, khiến cô hơi ngửa đầu lên để anh có thể hôn cô sâu hơn.
Khi Tạ Lan Âm bắt đầu thấy khó thở, Lâm Viện Triều mới buông ra. Giữa hai hàng lông mày anh tràn đầy sự thoả mãn.
Lan Âm cười nhẹ: “Cho anh khen thưởng đó.”
“Vậy tối nay có thể thưởng lớn hơn không?”
“Đợi em đỗ đại học, anh theo em cùng đi.”
Lâm Viện Triều hơi sững người, “Em muốn đưa anh đi cùng thật à?”
“Đúng thế. Chẳng phải anh từng nói với người trong thôn, rằng sẽ cố gắng nuôi em ăn học sao? Vậy sau này, em nghĩ cho, anh ra sức làm, hai ta cùng nhau cố gắng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT