Tiếng Lâm Viện Triều không hề nhỏ, khiến những người xung quanh đều quay đầu nhìn.
Khương Tương Trúc khoanh tay trước ngực, tựa người vào khung cửa, dõi mắt quan sát Tạ Lan Âm.
Cô đoán tám phần là Tạ Lan Âm giống hệt kiếp trước, lại muốn dựa vào Lâm Viện Triều để nhờ vả chuyện gì đó. Nhưng không ngờ Lâm Viện Triều lại dám nói thẳng trước mặt bao nhiêu người, khiến Tạ Lan Âm khó mà xuống thang được.
Cô thật sự muốn xem, Tạ Lan Âm sẽ đối đáp ra sao.
Nếu từ chối, sau này đừng mơ trông mong Lâm Viện Triều giúp đỡ nữa.
Nếu đồng ý, cả đời này cũng đừng mong thoát khỏi cái xóm nhỏ hẻo lánh này.
Lâm Viện Triều lúng túng đến đỏ bừng cả mặt, lắp bắp nói: “Mẹ tôi... bảo tôi mang cho chị ít kẹo mạch nha.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT