Bên cạnh siêu thị có một căn phòng kho nhỏ để chứa hàng, Chung Nghị chủ động xin ở lại trông coi, vì vậy trong phòng này còn có một chiếc giường đơn giản được kê bằng ghế và tấm ván gỗ, cùng một cái bàn nhỏ.
Dư lão ca nói:
– Cậu về là tốt rồi, tôi ngồi ở đây sắp ngửi đến mơ hồ cả đầu vì cái mùi này.
Tô Cảnh bước lên, lấy từ trong giỏ ra một cái chén nhỏ đặt trước mặt ông, rồi mở hộp cơm, múc cho ông một chén canh.
Nước canh trắng ngà phủ một lớp váng dầu, mấy miếng sườn nạc mỡ đan xen đã hầm đến mềm rời khỏi xương, khẽ rung rinh trên những miếng củ cải ngọt thanh. Củ cải đã hút đầy hương thịt, ánh lên sắc hổ phách ấm áp.
Dư lão ca húp một ngụm, liền “oa” một tiếng:
– Canh này nhìn đã ngon, uống còn ngon hơn, bảo sao cậu cứ nhớ mãi cô ấy. Cô gái này đúng là tốt, vừa xinh đẹp vừa biết nghĩ cho người khác, ngay cả lúc cậu bị tạm giam cũng không chê cậu. Tiểu tử cậu kiếp trước tích đức gì thế?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT