Tạ Lan Âm dùng kéo cắt đi phần sợi vải bị móng vuốt làm rách, sau đó nằm xuống giường, một tay ôm Tống Ngật Xuyên vào lòng.
“Ngủ đi.”
Tống Ngật Xuyên hơi chột dạ, lập tức rụt hết móng vuốt lại, không dám nhúc nhích.
Sáng hôm sau, hắn bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Khó chịu xoay người, vừa mở mắt còn chưa kịp nhớ mình đang ở đâu thì một bàn tay ấm áp vỗ nhẹ lên đầu hắn.
“Ơ? Tiểu Cần à? Có chuyện gì vậy?”
Bởi vì khoảng cách gần và căn phòng yên tĩnh đến mức nghe rõ từng hơi thở, Tống Ngật Xuyên có thể nghe rõ ràng giọng tức giận của Tiểu Cần vang lên từ đầu dây bên kia:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT