“Tần Hì Hì à?”
“Ừm.” Tần Nghiên Từ ngồi xuống, nhẹ nhàng mở hộp cơm của mình lẫn của cô ra.
“Tớ nhớ bác gái từng bảo cậu lúc nhỏ rất hay cười ‘hì hì’, nên mới gọi biệt danh vậy. Mỗi lần gọi là cậu lại cười toe toét.”
“Chuyện cũ lâu rồi, tớ tưởng ai cũng quên mất rồi chứ.”
“Không quên được đâu. Cậu vẫn còn thích ăn khoai tây chiên không? Tớ còn chưa đụng đến, nếu cậu thích thì ăn hết phần này đi.”
Tần Nghiên Từ đẩy hộp cơm qua, cười nhẹ: “Cậu không ăn thì để tớ giải quyết.”
Ăn xong, tâm trạng Tạ Lan Âm cũng dịu đi không ít.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play