Điền nương tử lấy cốc ra, rót một cốc nước bón cho Phúc Bảo uống từng ngụm nhỏ, dỗ dành xong đặt lên chiếc giường gỗ sát tường, giường gỗ không lớn, nên cũng không có nhiều chỗ trống dành cho người lớn ngủ.
Điền nương tử bây giờ cũng cảm thấy hơi đói, buổi sáng nàng ra đường tìm việc mà không ăn gì, đến cuối ngày cũng không được một miếng lương khô.
Nhìn chiếc hộp gỗ mà Tô Điềm đưa cho mình, có hai tầng, Điền nương tử mở nắp ra, bên trong thấy ba đĩa nhỏ, gồm canh thịt bò om khoai tây, trứng sốt nước tương và rau diếp xào.
Đồ ăn vẫn còn ấm, nên vẫn còn tí hơi nóng bốc lên, Điền nương tử lại mở tầng hai ra, bên trong có bốn cái màn thầu hấp trắng nõn được đặt ngay ngắn bên trong, còn có một cái to bằng lòng bàn tay của nàng.
Điền nương tử cầm một cái màn thầu lên cắn, mềm xốp thơm phức, đã lâu nàng không được ăn màn thầu, nàng gắp một miếng khoai tây đặt lên trên bánh rồi nhét vào mồm. Khoai tây hầm lập tức bị nghiền nát, ăn cùng với màn thầu hấp trắng như tuyết, còn mang theo cả vị nước xốt thịt trên đó.
Điền nương tử ăn từng miếng màn thầu, càng lúc càng ăn nhanh... Những giọt nước mắt trong mắt nàng tí tách rơi xuống bàn...
Ăn xong hai cái bánh, thì Điền nương dừng lại, đĩa rau diếp xào trên bàn cũng đã được ăn hết sạch sẽ, nhưng thịt bò kho với khoai tây và trứng sốt tương nàng lại không hề động đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play