Thẩm Ôn Chiêu ngồi bên cạnh Tô Điềm: "Vừa rồi ta chưa giới thiệu với Tô cô nương. Đây là phụ thân của An An, đại ca của ta Thẩm Ôn Trác, người còn lại là mẫu thân của An An, phu nhân của đại ca ta Mộ Dung Uyển."
Tô Điềm đứng dậy muốn hành lễ, nhưng Mộ Dung Uyển đã đưa tay ngăn cản: "Tô cô nương, đừng khách khí như vậy. Cô nương là cứu tinh của Ninh Nhi, là ân nhân của Thẩm gia chúng ta."
Thẩm Ôn Trác đang rất phấn chấn, ôn nhu nhìn Mộ Dung Uyển, đồng tình: "Đúng vậy, Tô cô nương không cần đa lễ."
"Không ngờ Tô cô nương lại khéo tay như vậy, nhìn đồ ăn trên bàn này, ta chưa bao giờ nhìn thấy chúng trong các yến hội ở kinh thành." Mộ Dung Uyển dùng đũa gắp một ít rau chân vịt xào, muốn đút cho An An như ngày xưa nhưng bị An An giơ tay chặn lại.
Mộ Dung Uyển nhìn đôi đũa bị chặn, chỉ cảm thấy từ đầu đến chân một trận tê dại, như muốn khóc nức lên.
Tô Điềm thấy vậy vội vàng giải thích: "Phu nhân, An An bây giờ có thể tự dùng đũa, không cần người khác đút cho."
Cái gì? ! Ninh Nhi... tự dùng được đũa được sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play