Tô Điềm gật gật đầu: "Cũng thấy có nhiều thứ đang được bày bán, để ta đi xem sao."
Ở cửa sau của khách điếm có một cái áo, một vị hán tử cao lớn đang bày hàng gần đấy, dường như đã phiêu bạc nhiều năm, dãi nắng dầm mưa, nên cả khuôn mặt hắn đều đã đen sì, giờ nó đang phát sáng dưới nắng.
Hắn thấy Tô Điềm đang về hướng mình, nhiệt tình mà hô: "Tiểu cô nương mau tới đây, đây là số trang sức đang rất thịch hành ở ngoài biên quan đấy! Đẹp lắm!"
Có lẽ hắn nghĩ đã làm sợ Tô Điềm, mà động tác của hán tử trở nên nhỏ nhẹ hơn chỉ có vẫy tay về phía nàng.
Tô Điềm nhìn lướt qua một lượt các sạp đồ, tốt quá, có rất nhiều đồ được bán ở đây, bên trái có sạp đang bày rất nhiều đĩa gốm sứ đẹp đẽ, có lẽ được mang đến từ thành bên cạnh sang; lại nhìn về phía sạp bên cạnh cũng đang bày bán đồ khô, Tô Điềm liền nhận ra tảo biển khô, sò khô, tôm khô, cái gì cũng đều có, chắc mang đến từ bờ biển bên kia; ở chỗ ngoặt có một sạp đang treo rất nhiều túi, bên trong chắc đựng các loại hạt hương liệu, bên phải còn bày bán các vật dụng luyện chế thủ công rất tinh xảo như dao, kiếm, rìu, v. v.
Thẩm Ôn Chiêu cầm lấy một thanh chủy thủ lên mà thử chém hai phát vào không khí : "Đúng là không tồi."
Tô Điềm không hứng thú với mấy đồ trang sức mà hán tử kia mời gọi, nàng chỉ trực tiếp dùng tay lấy một túi hạt hương liệu mà mở ra xem: "!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play