Bên cạnh nàng, một lớn một nhỏ đang đứng nhìn, Tô Điềm không chịu nổi mấy ánh mắt này, đẩy thau bột sang phía họ: "Đừng chỉ có đứng nhìn, làm theo cách làm của ta vừa nãy, đem hết chỗ bột này nặn thành viên đi."
"Hì hì", An An hưng phấn liền duỗi tay phải nắm một ít bột thì bị Thẩm Ôn Chiêu vỗ nhẹ xuống mu bàn tay: "Đi rửa tay trước đã."
An An xoa xoa tay rồi ngoan ngoãn đi theo hắn rửa tay.
Tô Điềm châm lửa bắc một nồi nước lên bếp lò, giã nhỏ một nắm đỗ lạc, quay đầu lại nhìn thoáng qua thấy hơn phân nửa chỗ bột chưa được vo viên hết, nàng đơn giản vén tay rồi tiếp tục nặn, chỉ chốc lát đã nặn xong một bát lớn bột viên trắng trắng tròn tròn cực kỳ đẹp mắt.
Chờ cho nồi nước được nấu sôi, thả chỗ viên vào, khi chỗ viên đó nổi lên, nàng vớt chúng ra rồi để nước lạnh, như vậy viên bột mới được dai ngon hơn. Tiếp theo bắc một nồi nước lạnh khác lên bếp, bỏ mấy khối đường đỏ vào trong rồi đun cho đến khi đường tan hết. Cuối cùng đem chỗ bột nếp đã ngâm lúc trước đổ vào trong nồi, đun ở lửa nhỏ, đợi cho đến khi nước trong nồi sệt lại, thì rải lạc đã giã lên trên là được.
Tô Điềm đưa cho mỗi người Thẩm Ôn Chiêu và An An một bát nhỏ để nếm thử mùi vị, không thể ăn nhiều được, vì còn để bụng ăn cơm tối.
Trong bát chè Nguyên Tiêu đã được nấu mềm, một muỗng có thể múc lên 4,5 viên bột nếp cùng với nước sốt đặc sệt, ăn một miếng mà miệng còn lưu đầy vị thơm ngon.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT