Tô Điềm nghe vậy liền phát cáu, đây chỉ là lời nói suông thôi —— vô nghĩa!
"Nương ngươi không nuôi ngươi không dễ dàng? Nương ngươi vất vả là do tỷ tỷ ta sao?"
Tô Điềm lạnh lùng mà đánh gãy lời nói của hắn, trong ánh mắt mang theo một tia khinh miệt: "Là do tỷ của ta gả về đây khiến bọn ngươi khổ sở sao? Nương ngươi sinh ra ngươi thì cũng phải nuôi ngươi, liên quan cái rắm gì đến tỷ tỷ ta. Nếu ngươi cảm thấy nương ngươi ra ngoài vất vả mới kiếm được chút tiền, nên phải cho 8 đến 10 người kẻ hầu người hạ bà ta hả, thế thì đi mà làm lão địa chủ nhà giàu, chứ không phải ở chỗ này đánh chửi con dâu công khai như thế được! Nương ngươi vất vả là do ngươi hèn nhát, vô dụng không kiếm được tiền!"
Lời này ngay lập tức chọc đến Trương Đại Thành khiến hắn thở mạnh, sắc mặt của hắn lập tức đen xì: "A, ngươi dám quản chuyện nhà ta, nàng gả đến nhà ta thì chết cũng phải là quỷ nhà ta, ta có làm gì các ngươi đều quản không được đâu! Tô Diệu cả đời phải sống đời như này!"
"Hòa li!"
Không trung bỗng truyền đến một tiếng la sắc nhọn.
Mấy người hướng nhìn đến chỗ phát ra tiếng la, chỉ thấy Ngô Phân đang gắt gao nhìn chằm chằm Trương Đại Thành, trên mặt còn có vết thương do Hoa Nhị Hà gây ra, còn có chút máu chảy ra.
Ngô Phân một tay kéo Tô Diệu lại, chậm rãi đi đến trước mặt Trương Đại Thành: "Hòa li! Về sau Tô Diệu nhà ta sống hay chết cũng sẽ không chút quan hệ gì tới ngươi!"
"Nương..." Tô Diệu bị dáng vẻ này của Ngô Phân dọa sợ, lạnh run mà hô một câu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play