Khi đến Hầu Phủ, việc mang theo món ăn đặc trưng của mình là điều đương nhiên, đó không chỉ bày tỏ tấm lòng mà còn thể hiện giá trị của bản thân.
Nhất định phải mang theo một cái bánh kem, Tô Điềm làm một cái bánh kem tám tầng, bên trên vẽ những hoa văn đơn giản, không cần quá cầu kỳ, nhìn khá đơn giản, đẹp mắt, nhưng cũng đủ khiến người nhìn thấy kinh ngạc.
Ngoài ra còn có mười hai chiếc bánh trứng đã từng làm cho Lâm Lệ trước đó, bao gồm cả vị nguyên bản và vị mứt đậu đỏ.
Ngoài ra, nàng còn đặc biệt nướng vài cái bánh mứt, trông rất giống bánh mứt ở hiện đại, tuy bánh có một số khuyết điểm, nhưng vị mứt tự nhiên nguyên chất lại có hương vị đậm đà hơn đã bù cho vẻ ngoài của bánh.
Mấy món tráng miệng vừa mới ra lò, khắp sân đều là mùi thơm ngọt ngào, hương thơm truyền ra đến trước cửa quán trọ, khiến những vị khách khác phải đặt câu hỏi. Người phục vụ cũng không biết, hắn chưa từng ngửi thấy mùi này bao giờ, nhưng cũng không muốn mất mặt, chỉ trả lời là khách ở sân sau tự làm để ăn.
Tô Điềm không biết chuyện này, nàng đã gói tất cả đồ tráng miệng vào hộp rồi đi bộ đến Hầu phủ.
Đã một năm không gặp An An nhưng bây giờ hình như nó đã mất đi vẻ mập mạp thuở nhỏ, mà thay vào đó nó đã cao lớn hơn, giống như một cây tre xanh mọc lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT