Đang nói chuyện, Tô Văn Tổ liền từ ngoài cửa chạy tiến vào:
"Muội muội, vừa rồi ngoài cửa có một chiếc xe ngựa, tự xưng là họ Thẩm, nói là... nói là muốn gặp muội và An An.", Càng nói thanh âm của Tô Văn Tổ càng nhỏ đi, thậm chí cuối cùng còn không nghe ra tiếng.
Tô Điềm nội tâm vô cùng phức tạp, nàng rất vui vì cuối cùng An An cũng có thể cùng người nhà đoàn tụ, nhưng tưởng tượng đến cảnh phải rời xa An An, trong lòng liền nổi lên cảm giác chua xót.
Vỗ vỗ mặt, Tô Điềm thở ra một hơi:
"Đại ca mời bọn họ vào đây, để muội dẫn An An ra."
Tô Điềm bế An An từ trong sân đi tới, liền nhìn thấy một nam nhân đang ngồi ngay ngắn trên ghế ở đại đường (đại sảnh-sảnh lớn), mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng. Thoạt nhìn qua, cả người hắn tỏa ra khí chất thanh lãnh hờ hững. Hắn bận một bộ xiêm y đen điểm xuyết những sợi tơ đỏ sậm, cứ thế lẳng lặng mà ngồi ở đấy, vẫn tạo ra cho người khác cảm giác áp bức không thể xâm phạm.
Mấy người Tô Vạn Thanh ở bên cạnh thái độ cực kỳ câu nệ, thấy Tô Điềm tới, ai nấy cũng nhìn nàng với ánh mắt cầu cứu.
"Thẩm công tử." Tô Điềm lên tiếng đánh vỡ sự yên tĩnh.
Nam tử hơi quay lại, tầm mắt lướt qua Tô Điềm:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play