Nếp nhăn trên mặt Tô Vạn Thanh càng sâu thêm một chút: "Liệu chuyện này có ảnh hưởng đến con bé..."
"Có lẽ là không." Lý Hồng Nguyệt cởi giày và tất, ngồi xuống mép giường."Ta thấy sắc mặt của Tô Điềm dường như không để tâm lắm."
Lý Hồng Nguyệt bảo Tô Vạn Thanh thổi tắt đèn, hai người cùng nhau nằm trên giường.
"Cái đó..." Tô Vạn Thanh còn đang suy nghĩ chuyện này, trằn trọc mãi không ngủ được.
"Đừng suy nghĩ nhiều như vậy, dù sao con bé vẫn còn trẻ, tệ nhất thì cũng chỉ có thể ở vậy thêm một năm nữa thôi." Tính cách Lý Hồng Nguyệt rất cởi mở, có rất nhiều cô gái mười tám mười chín tuổi mới kết hôn, chẳng phải có cô nương ở cuối ngõ cũng như vậy sao, nhưng bọn họ vẫn không có vấn đề gì.
"Nơi này không phải ở huyện, con gái lâu ngày không gả sẽ bị người ta bàn tán. Nhưng ông bằng lòng để con gái mình thành hôn sớm như thế sao?" Lý Hồng Nguyệt quay đầu nhìn Tô Vạn Thanh, trong phòng tối, ánh mắt hầu như không thể nhìn rõ ràng.
Tô Vạn Thanh thở dài: "Làm sao ta có thể bằng lòng để Tô Điềm gả đi sớm... Là người ta nói vậy thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT