Từ khi hai bên cho nhau "bậc thang" để đi xuống, mắt thường cũng có thể nhìn ra Ngô Tử Khôn thần thanh khí sảng, nói chuyện cũng khoan khoái hơn vài phần.
Ngày hôm sau, Tô Điềm đến tiễn vợ chồng Ngô Tử Khôn. Lần này hẳn là về sinh sống lâu dài, đồ đạc lớn nhỏ lỉnh kỉnh đầy năm cái xe ngựa to.
Lâm Lê ôm hài tử nước mắt lưng tròng, nắm tay Tô Điềm nghẹn ngào nói không nên lời: "Lần này về quê, trong thời gian ngắn sẽ không quay lại, nhưng ta vẫn muốn ăn tôm ướp chanh, canh bò chua cay, giò heo hầm, thịt lợn hấp..."
Sợ nàng tiếp tục gọi món, Tô Điềm đành lên tiếng cắt ngang: "Về nhà, phu nhân cũng phải ăn uống đầy đủ, đừng kén ăn. Món dưa cải chua phu nhân thích ta đã mang theo một ít, nãy ông chủ Ngô đã cho người đặt lên xe rồi. Bây giờ trời không nóng, không lo bị hỏng. Nếu sau này trời nóng, thì phải cất vào hầm ướp."
Hai người lại rủ rỉ rù rì với nhau thêm một hồi lâu.
"Đi thôi... Không còn nhiều thời gian nữa." Ngô Tử Khôn đánh ngựa đi qua.
Tô Điềm nhẹ nhàng vỗ vỗ tay Lâm Lê, lại cúi đầu cùng hai nhóc con từ biệt: "Phu nhân, ông chủ Ngô, trên đường bảo trọng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play