Ngô Tử Khôn lắc qua lắc lại ru Tinh nhi vào giấc ngủ, nghe vậy, giương mắt đáp: "Danh sách thiệp mời đều liệt kê đủ, ngày mai sẽ cho người đem đến cho nàng xem, còn về bàn tiệc thì tốt nhất chúng ta phải phiền Tô cô nương vất vả lo dùm..."
Lâm Lệ thấy hắn lải nhải nói cái không ngừng, từ việc bàn tiệc nói đến danh sách chiêu đãi buổi tiệc, lại nói đến những thứ chàng mua cho hài nhi, cuối cùng hắn hận đến nỗi muốn chuẩn bị bát mới cho hai con chó ở lối ra vào sân, với đôi môi màu đẫm máu liên tục mở.
Rõ ràng tâm tình Ngô Tử Khôn hiện tại thập phần vui sướng, hận không thể chiêu cáo thiên hạ rằng hắn có hai hài nhi ấm lòng, nhưng...
"Nơi công công bà bà ở có gửi thư được không?"
Có lẽ cảm thấy lúc này là cơ hội tốt nhất, Lâm Lệ mím môi, cuối cùng cũng hỏi.
Vốn Ngô Tử Khôn còn luyên thuyên không ngừng đột nhiên mất đi âm thanh, cúi đầu vỗ nhẹ đứa bé ngủ say trong lòng, tay phải lại không ngừng xoa nắn góc tã lót, tư thế trông hắn như muốn vặn ra hoa.
Lâm Lệ thấy chàng cúi đầu không nói gì, nhưng cũng không có ra tiếng phản bác nào, liền lại thử thăm dò tiếp tục nói tiếp: "Chàng đừng nói, đây chắc là do sau khi làm nương, đột nhiên cảm thấy chính mình có một chút mềm lòng, từ đây về sau mỗi một ngày, thiếp đều phải đồng hành cùng hai hài nhi, kề bên hài nhi bi bô tập nói, tập tễnh học bước, thiếp đã bắt đầu tưởng tượng thấy cảnh Thần Nhi cùng Tinh nhi về sau nháo biến xoay nên làm như thế nào rồi..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play