Nhìn thấy rất nhiều vải, nhưng thật ra lại không nhiều lắm, chủ yếu là sợ xe không vừa, nên đã may sẵn thành quần áo, kiểu dáng và chất liệu cũng đẹp, sang trọng hơn rất nhiều so với quần áo trong huyện thành.
Ngoài ra còn có hai hộp trang sức, một bộ là mười hai món làm từ ngọc trai, hình dáng tròn trịa của ngọc trai và ngọc bích rất phù hợp với tuổi của Tô Điềm, một bộ còn lại làm bằng dây xoắn vàng khảm ngọc, nhìn có vẻ rất đắt, hiếm khi được sử dụng vào ngày thường.
Tô Điềm sờ sờ vàng, không khỏi thở dài: Đây chính là cảm giác phất nhanh chỉ sau một đêm sao?
Hầu phủ đã suy nghĩ rất chu đáo, họ đã bố trí hai thủ vệ đi theo sau bảo vệ, nếu không Tô Điềm cũng không cách nào bảo đảm nàng có thể an toàn trở về nhà với những thứ này. ...
"Thẩm... Thất, còn bao lâu nữa chúng ta mới tới nhà trọ?"
Tô Điềm gọi tên Thẩm Thất, Thẩm Thất quay mặt lại, mặt đầy hắc tuyến: Ai ngờ một cô nương lạnh lùng thế mà lại có một cái tên chiếu lệ như vậy.
"Tiểu thư vào trong xe đi, trên đường tuyết rơi rất nhiều, chỉ sợ rằng một khoảng thời gian nữa cũng sẽ không thể đến được nhà trọ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play