Hiên Viên Trạch Lan đã chú ý đến ánh mắt không thể chờ đợi thêm của Tô Điềm, giơ tay bâng khuâng chỉ vài thứ: "Mùa đông lạnh như vậy, ăn thịt dê lại càng thêm đúng vị. Đây đều là thịt dê hảo hạng được mang về từ vùng quan ngoại, thịt béo ngậy, không có mùi tanh. Ngươi hãy mau nếm thử xem mùi vị như thế nào."
Hôm nay, Thẩm Nguyên Nghĩa và Thẩm Ôn Trác không kịp quay về vào bữa tối tối, vậy nên trên bàn ăn cũng chỉ có vài người bọn họ. Chỉ chờ Hiên Viên Trạch Lan động đũa, Tô Điềm liền gắp lấy một miếng thịt dê.
Không thể không khen ngợi, đầu bếp ở Hầu phủ cũng thực sự có chút bản lĩnh. Chân dê vỏ ngoài vàng óng ả, giòn tan, thoảng qua còn có chút hương vị của hoa quả. Đây có lẽ là khi chế biến đã dùng quả bùn để ướp, dùng để lấn át đi mùi tanh của thịt dê quả thực là hiệu quả.
Chân này hẳn là được chọn từ đùi sau của dê, nướng trên lửa vừa đủ, màu vàng óng rực rỡ, hương thơm phảng phất hấp dẫn vô cùng, thịt chắc nịch nhưng độ mềm cũng không hề thiếu. Hương liệu thêm vào cũng không dè dặt, phủ kín một lớp trên bề mặt da, lại được ướp với quả bùn, gần như đã khử sạch vị tanh của thịt cừu.
Đây thực sự là thịt dê thượng đẳng nhất. Nếu không phải là người đã có kinh nghiệm làm bếp lâu năm như Tô Điềm, chắc chắn sẽ không thể phát hiện ra bí mật đằng sau món ăn này.
Ăn thịt dê ở Hầu phủ xong, Tô Điềm chợt nghĩ ngay đến việc làm món lẩu mùa đông. Nàng thèm cảm giác được bất chấp thời tiết bên ngoài lạnh giá, cứ như vậy ngồi cạnh nồi lẩu nóng hổi, vừa ăn vừa đun trên bếp lửa, nước lẩu sôi sục như muốn trào ngược ra ngoài...
Trở lại sân, Tô Điềm gọi Chính Thanh tới, giao cho việc đi mua nguyên liệu. Nàng muốn mua đủ các loại rau củ, còn mua thêm rất nhiều thịt mỡ, định dùng để đun dầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play