Những người vốn dĩ nghe giá xong có chút do dự, sau một hồi nhìn đi nhìn lại, cuối cùng cũng phải đến xếp hàng mua nửa cân thịt kho để thỏa mãn cơn thèm. Hai mươi văn tiền so với một lượng rưỡi cũng là rẻ hơn rất nhiều.
Mức tiêu thụ của thường dân thực sự không thể so sánh được với tầng lớp quý tộc kia. Tô Điềm sau khi bán xong cho những người xếp hàng trước cửa, tính toán ra thì lượng đồ ăn bán được thậm chí còn không nhiều bằng những đại nhân đến mua ngày hôm qua.
Nhưng hai ba con vịt quay đã được bán đi cũng không phải cùng một gia đình mua. Người dân trông thấy những con vịt quay thơm ngon mà thèm thuồng, nên mới bàn bạc bốn, năm gia đình cùng mua một con, để mỗi nhà được nếm thử một ít. Gánh nặng tiền bạc như vậy xem ra cũng giảm đi hơn một nửa.
Sau giờ cao điểm, Tô Điềm cuối cùng cũng được ngồi nghỉ. Vừa ngồi xuống được một lúc, phía bên cạnh bỗng truyền đến giọng nói trong trẻo của một tiểu cô nương.
"Đây có phải là tiệm bán vịt quay không?"
Tô Điềm nghe thấy liền quay người nhìn lại, trông thấy trước mặt là một cô nương với mái tóc dài búi cao, trên đầu cột hai dải lụa màu xanh lam và cài vài chiếc trâm đơn giản. Khuôn mặt nàng tròn trịa, toát lên những đường nét thanh tú. Y phục mặc trên người là chất liệu quý giá mà Tô Điềm chỉ dám mặc trong những dịp lễ tết. Còn chưa kể đến chiếc túi đựng tiền treo trên eo, nếu nàng không nhìn nhầm thì đó hẳn phải được làm bằng tơ lụa.
Chỉ nhìn qua một chút, Tô Điềm đã có thể đưa ra hàng loạt đánh giá về cô nương này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT