Tô Điềm đoán chắc đây là người mà Thẩm Ôn Chiêu kéo đến, nên thái độ cũng có phần nhiệt tình hơn.
Được một cô nương xinh đẹp tựa hoa hướng dương nhìn chằm chằm, lại mỉm cười như vậy, giống như có một nguồn sức sống mãnh liệt tỏa ra, Từ Tiến cảm giác như làn gió lạnh giá xung quanh đều đã bị thổi đi hết.
"Món này trông thật mới lạ, ta hình như chưa từng thấy qua." Từ Tiến khẽ đẩy Thẩm Ôn Chiêu sang một bên, lại đưa hai tay vào trong ống tay áo, đứng yên chăm chú nhìn động tác của Tô Điềm.
Tiểu nương tử này làm việc cũng thực nhanh nhẹn.
Tô Điềm như có chút ngượng ngùng, nhìn sang phía Thẩm Ôn Chiêu, lại cười nói: "Trong nhà vốn là phụ mẫu làm ăn buôn bán, ta ở nhà cũng rảnh rỗi nên làm thêm chút đồ ăn. Đây cũng đều là thức ăn gia đình tự chuẩn bị, đại nhân chưa từng trông thấy cũng là khó tránh khỏi."
Việc này trước đó nàng đã cùng Thẩm Ôn Chiêu bàn bạc ổn thỏa. Mặc dù Tô Điềm không hiểu rõ nguyên nhân phía sau, nhưng nghe từ giọng điệu của Thẩm Ôn Chiêu, chuyện lông tơ vịt tạm thời vẫn phải âm thầm tiến hành.
Từ Tiến chưa kịp tiếp lời, Tô Điềm đã liền nhét hai gói thức ăn vào người hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play