Nhìn sang những cuộn cơm thất bại trên bàn nhỏ, Ngô Tử Khôn cũng nhắm mắt làm ngơ, khen ngợi: "Lần đầu tiên phu nhân xuống bếp, ta nhất định phải ăn cho bằng hết!"
Lâm Lệ nghe Ngô Tử Khôn khẳng định, cười tươi như hoa: "Lão gia thật biết nói chuyện."
Tô Điềm bất ngờ bị nhét một miệng đầy cơm chó, sao lại cảm thấy hai người này càng ngày càng trở nên thân mật vậy?
"Tô con nương, vịt ngươi nhờ ta tìm đã tìm được rồi, ngươi xem hôm nay hay mai qua lấy?" Ngô Tử Khôn một tay đỡ Lâm Lệ, miệng còn ăn cơm cuộn do vợ yêu đút, cả người vui vẻ rạng ngời.
Tô Điềm nhìn thấy bộ dạng này của hắn, cũng không muốn quấy rầy thêm, bèn trêu chọc nói: "Ông chủ Ngô hôm nay vẫn là nên ở nhà chăm sóc phu nhân đi, chúng ta mai đi sau."
"Được!" Biết chút tâm tư nho nhỏ của mình bị phát hiện, Ngô Tử Khôn cũng không cảm thấy ngại ngùng, ngược lại dứt khoát ấn định thời gian,"Vậy ngày mai sau giờ ngọ, ta đưa ngươi đi."
"Lại nói, sao tự nhiên ngươi lại cần số lượng vịt lớn như vậy? Nếu không phải ta quen nhiều người, chưa chắc đã có thể kiếm đủ đâu." Ngô Tử Khôn hỏi,"Ngươi cũng biết đấy, e là ngay cả tửu lầu cũng chưa tiêu thụ nhiều như vậy nha."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play