"Nương..." Tiểu Hổ hít hít cái mũi, lau sạch khuôn mặt ướt nước mắt,"Con đói quá..."
Vương thẩm hung hăng tự tát mình một cái thật mạnh, vừa tự trách: "Con nhìn mẹ xem! Ngay cả việc này mà mẹ cũng quên mất!"
Nói rồi, bà mang bát cháo rau đã được nấu từ trước đến, cháo đã có chút nguội, Vương thẩm định đặt lên bếp hâm nóng lại một chút. Thế nhưng, trước khi bà kịp đứng dậy, thì bát cháo trong tay đã bị Tiểu Hổ lấy đi mất .
"Nương, không cần phải hâm nóng đâu, thế này là được rồi." Tiểu hổ nhét cháo vào trong miệng mình ăn ngấu nghiến, hắn ăn nhanh như chớp, đây mới chính là cảm giác khi được ăn.
Vương thẩm sờ sờ đầu hắn: "Con ăn chậm một chút, trong nồi vẫn còn cháo nữa đấy, ăn xong thì lại lấy thêm."
Ngay khi bà vừa dứt lời, Tiểu Hổ liền đưa cái bát đã liếm sạch sẽ ra, ánh mắt vô cùng đáng thương nhìn bà: "Nương, con muốn ăn thêm nữa."
Tô Điềm tiến lên nhận lấy cái bát: "Ta sẽ đi lấy thêm, thím hãy ở lại chăm sóc cho Tiểu Hổ đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT