Tô Điềm nín thở một hồi: "Người có chắc chắn không? Đây thực sự là con trai của người?"
Điền nương tử và Trần Hương Hương ở phía sau cũng phải che miệng để giấu đi sự kinh ngạc.
Vương thẩm lúc này đã rưng rưng nước mắt. Nghe Tô Điềm hỏi, bà chỉ biết gật đầu: "Đúng vậy! Chính là con trai ta! Ta sẽ không nhận lầm... Ta sẽ không nhận lầm đâu..."
Nói đến đây, bà lại khóc như muốn ngất đi.
Tô Điềm vội vàng nhờ Điền nương tử đưa Vương thẩm vào nhà, còn nàng thì chạy đến y quán gần nhất mời đại phu tới.
"Mã đại phu, ta làm phiền ngài một chút." Tô Điềm rất nhanh đã đưa được đại phu tới tiệm cơm.
Mã đại phu cũng đã ngoài năm mươi, sáu mươi tuổi, lại cùng Tô Điềm chạy suốt một quãng đường dài như vậy mà không kịp thở, điều này thực sự khiến nàng hơi ngại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play