Giang Lương xét quần áo hắn, lộ ra một ống tre được nút lại, mở nắp đổ ra một đống thứ đen kịt.
"Trời ơi... sao lại có nhiều ruồi chết như vậy..."
Những người ở rất gần có thể thấy rõ đống đen sì đó là mấy chục con ruồi chết!
"Còn gì muốn nói nữa không?" Vương Xung dùng khuỷu tay ấn mạnh vào sau gáy hắn, khiến cho tên côn đồ tức đến đỏ mắt.
Những vị khách xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này liền lập tức hiểu ra, vừa rồi họ nhìn thấy ngực hắn ta căng phồng còn nghĩ là do hắn béo, bây giờ nghĩ lại, tay chân hắn giống như một con chó gầy, sao có thể béo đến mức mặc quần áo mà phồng lên như vậy? Những người này quả thật tới đây để gây rắc rối!
Với bằng chứng không thể chối cãi và rất nhiều người chứng kiến, hai tên côn đồ há hốc mồm, trợn mắt, khi Vương Xung thả lỏng cảnh giác, chúng vùng ra và cố gắng bỏ chạy.
Hai tên vừa định đẩy đám đông để chạy ra đã vướng mấy vị khách cao lớn, loạng choạng ngã xuống, chỉ có thể nằm trên đất kêu la.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play