Sau khi nếm được vị chua yêu thích, động tác của Lâm Lệ nhanh hơn một chút, chẳng bao lâu đã hết nửa bát cơm nhỏ, canh chua thịt bò cũng ăn được xêm xêm.
Lâm Lệ cầm khăn tay lau miệng, luyến tiếc nhìn chằm chằm bát canh còn sót lại: "Hay là... giữ lại nước canh này đến tối nấu mì sợi?"
Vừa dứt lời nàng đã che miệng lại, trời ơi, sao nàng có thể nói ra những lời như vậy, người khác nghe xong còn nghĩ Ngô gia sắp phá sản rồi sao, đến mức phải giữ lại đồ ăn thừa rồi.
Tô Điềm rót cho nàng một tách trà để xoa dịu cổ họng: "Hẳn là phu nhân rất thích ăn món canh chua thịt bò này. Ngài cứ yên tâm, nếu ngài muốn ăn cứ cho nha hoàn đến tiệm của ta, ta sẽ làm cho ngài." Hàng ngày đến cửa hàng báo cho nàng ấy để nàng ấy có thể làm việc đó một cách dễ dàng hơn.
"Vậy lại làm phiền cô nương rồi..." Lâm Lệ do dự nói.
Tô Điềm lại nói: "Trong tay ta không chỉ có công thức này. Phu nhân không muốn nếm thử các món khác sao?"
Mồi đã thả xuống, con cá nhỏ Lâm Lệ cơ bản đã cắn câu: "Vậy... chúng ta cứ quyết định như vậy đi..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play