Nếu bữa ăn hôm qua của Tô Văn An và Tô Văn Thần không thu hút được nhiều sự chú ý của những người khác trong nhà ăn thì hôm nay năm người như hổ đói vồ mồi, bộ dáng thật sự khác nhau như trời với đất.
Mùi vị của nồi ruột già bá đạo đến mức năm người ở giữa và bán kính ba bàn xung quanh đều tràn ngập mùi thơm nồng nàn của thịt.
Đám người Vương Xung căn bản không để ý tới ánh mắt của những người xung quanh, chỉ biết nếu ăn quá chậm, ruột già trong bát của mình sẽ bị người khác giật mất. Sau khi ăn no tám mươi phần, động tác của vài người chậm lại.
"Vương huynh... Đồ ăn của huynh từ đâu đến vậy?" Cuối cùng, cậu học trò thấp bé ngồi bên cạnh không thể chịu nổi nữa, ngồi cạnh nhóm người này hai ngày liên tục, đồ ăn trong thực đường không ăn nổi, chính mình ước chừng đã đói hai ngày rồi.
"Hộp cơm từ bên ngoài gọi tới!" Vương Xung đắc ý đến mức không biết câu nói này sẽ mang đến cho hắn cái giá như thế nào.
"Huynh đặt hàng ở đâu? Ta có thể đặt hàng được không?" Lương Tiếu, một học sinh thấp bé, nhìn hắn với đôi mắt đỏ hoe.
"Chuyện này ngươi phải hỏi sư đệ của ta!" Vương Xung chỉ vào hai người Tô Văn An và Tô Văn Thần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play