"Có gì không tốt à? Còn có gì không hài lòng sao?" Lý Hồng Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, ban đầu bà còn lo lắng hai huynh đệ sẽ không quen với học viện, bây giờ có vẻ ổn rồi.
Tô Văn Thần bĩu môi: "Đồ ăn trong học viện... có mùi vị rất tệ!"
"Thịt có mùi hôi, rau cũng đắng, canh chẳng có mùi vị gì cả..."
"Cơm nấu còn chưa chín!" Tô Văn An bên cạnh bổ sung thêm.
Tô Điềm và Lý Hồng Nguyệt nhìn nhau: "Cái này..."
"Không đến mức đó chứ?" Lý Hồng Nguyệt ngập ngừng nói, bà cũng biết hai đứa nhỏ khá kén ăn, nhưng bà cũng không thể đổ lỗi cho nhà ăn của học viện không tốt được, các món chay và món mặn cơ bản nhất đều có.
Tô Điềm ở bên cạnh gật đầu: "Mọi người đều ăn giống nhau, có lẽ các ngươi quá nhạy cảm rồi." Tô Văn An biết bọn họ sẽ phản ứng như vậy, cũng không than thở nhiều, chỉ nói ra biện pháp vừa nghĩ ra: "Không sao đâu, sư huynh nói bây giờ học sinh có thể ra vào thoải mái ra vào học viện v buổi sáng và buổi trưa, huynh đệ ta có thể đến quán nhà mình ăn cũng được!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT