Ngày Tết Đoan Ngọ, người Tô gia ra ngoài từ lúc bình minh. Bên ngoài rất náo nhiệt, rất nhiều người qua lại trên đường. Vì nhà họ cách bờ sông không xa nên nhiệt độ vào sáng sớm cũng không cao lắm, đoàn người liền quyết định đi bộ đến đó.
Còn chưa đến gần đã thấy gần mười chiếc thuyền rồng thon dài đang đậu bên bờ sông, trên bờ gần đó có rất nhiều tay chèo cường tráng đang tụ tập, mặc đồng phục nhiều màu sắc khác nhau. Có đội cảm thấy thời tiết nóng ấm nên cởi trần, chỉ mặc chiếc quần đùi rộng thùng thình, để lộ phần thân trên khỏe khoắn và vạm vỡ, cùng với nước da màu lúa mì, cũng có thể coi là một cảnh đẹp.
Những cô nương bên cạnh cứ bịt miệng cười khúc khích, những nàng bạo dạn hơn còn tiến lại gần vài bước, cầm khăn tay và hà bao, nhìn một lúc thì ném đồ về hướng đó rồi ngượng ngùng che mặt bước đi.
Cũng may người Yến triều phóng khoáng cởi mở, thấy hành vi này cũng không ai lên tiếng.
Tô Điềm hứng thú nhìn, sao lại có cảm giác như đang ở đại hội xem mắt vậy? Ngô Phân bên cạnh dùng ánh mắt trêu chọc nhìn nàng, vỗ vai: "Điểm nhi cũng là một đại cô nương rồi, lát nữa cũng nhìn xem, nếu có hứng thú với tiểu tử nào thì cứ nói với cha mẹ ngươi. Đây là cơ hội tốt, những người đến thi đua thuyền hôm nay ai cũng khỏe mạnh cường tráng."
Tô Điềm nghe vậy lập tức nhắm mắt, co rúm người lại. Đây là đang muốn nàng tự do lựa chọn phu quân sao, không chọn không chọn!
Lý Hồng Nguyệt thấy thế, cười hai tiếng, không thèm để ý tới nàng. Con gái nàng mới 16 tuổi, còn có hai năm để lựa chọn, không cần gấp gáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play