Mì vừa xong thì Tô Vạn Thanh cũng về. Tô Điềm bưng bát mì ra, một nhà bốn người không nói lời nào, chỉ cúi đầu xì xụp ăn mì.
Sợi mì quyện cùng nước sốt thịt băm, nhuốm màu nâu đỏ óng ánh. Hương thơm lan tỏa theo từng đũa mì. Tô Văn An và Tô Văn Thành cặm cụi ăn, rõ ràng là đói lắm rồi. Khi ngẩng lên lần nữa, tô mì giờ đây đã gần thấy đáy.
"Cần ăn thêm không?" Tô Điềm sợ hai người ăn không đủ no.
Tô Văn An lau miệng: "Không cần đâu tỷ, ăn no quá lát học bài lại buồn ngủ."
Tô Văn Thần cũng tỏ vẻ như vậy.
Tô Điềm nhớ cảnh mình ôn thi trước đây, quả thực là căng da bụng thì trùng da mắt, cũng không ép hai đứa nữa: "Cũng đúng, hôm nay đừng ôn khuya quá, đi đường lâu như vậy tiêu hao thể lực, nên nghỉ ngơi sớm một chút".
Tô Văn An và Tô Văn Thần ngoan ngoãn gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play