Bởi vì phía sau vẫn còn mấy vòng thi, kết quả cuối cùng vẫn còn chưa có, Tô gia cũng chẳng rêu rao, chỉ là tiệm cơm Tô gia đã liên tục mấy ngày đều giảm nửa giá, khiến khách hàng cũ hay mới đều vô cùng hoan hỉ. ...
Khi Tô Văn An và Tô Văn Thần chuẩn bị cho vòng thi mạt cuối cùng, Ngô Tử Khôn đến cáo biệt trước.
Xe ngựa dừng ở trước cổng tiểu viện Tô gia, hai đứa nhóc kiên định nhìn về một hướng.
"... Nếu như không phải trong nhà gửi thư, ta ít nhiều cũng sẽ ở lại một khoảng thời gian nữa!" Ngô Tử Khôn ánh mắt trìu mến, nhìn chằm chằm hộp gỗ trong tay Tô Điềm," Cái này... Là cho ta sao?"
Tâm trí Tô Điềm đã tối sầm lại, nhưng trên mặt vẫn mười phần khách sáo: "Ông chủ Ngô đường xa vất vả, đây là thịt nướng ta nướng hôm trước để ăn vặt, gọi là thịt heo khô, khi đọc sách pha trà có thể ăn vui miệng."
Ông chủ Ngô ngoài miệng nói ngại, tay lại một chút cũng không khách khí tiếp lấy hộp gỗ.
"Nếu ở Phủ Thành cũng thưởng thức tay nghề của Tô cô nương thì thật là tốt biết bao..." Ngô Tử Khôn vẻ mặt đáng tiếc, lần này trở về, còn không biết khi nào có thể rảnh để lại đến Thất Vân huyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT