"Nào, ăn nhiều cá đi, ăn cá thông minh!" Vương thẩm từ trong bụng cá gắp ra một miếng thịt cho Trầm Hương Hương,"Còn Điền nương nữa, cũng ăn đi để bồi bổ sức khỏe!".
Trầm Hương Hương xấu hổ cười, gắp một miếng sườn vào trong bát của Vương thẩm:
"Vương nãi nãi, nãi cũng ăn đi."
Điền nương tử còn múc cho bà một bát canh đầy: "Vương thẩm, đừng để ý đến bọn ta nữa, đồ ăn còn nhiều mà!"
Trần Dũng nhìn nụ cười hồn nhiên của muội muội mình và cảm thấy hạnh phúc trong lòng.
Bên ngoài vô cùng náo nhiệt, thỉnh thoảng có tiếng pháo nổ và tiếng cười đùa của trẻ con hàng xóm, đã chỉ từng có 2 tâm hồn nhỏ bé sống nương tựa vào nhau giờ đã, cảm nhận được hơi ấm đã lâu không gặp. ...
Ngày mồng tám tháng giêng âm lịch, hai ngày trước khi quán cơm mở cửa lại, Tô Điềm dự định đến Lưu Nhị để xem nhà một lần nữa, lần này không có yêu cầu gì về vị trí của ngôi nhà, điều chính là sân nhà rộng rãi và đường xá thông thoáng, nếu không lúc đó sân mà không đủ chỗ chứa một loạt chum tương thì thật là bất tiện. Ngoài ra còn có phương tiện đi lại. Lúc này phương tiện di chuyển chủ yếu là xe ngựa, nếu không gian xung quanh đông đúc thì mọi việc sẽ bị trì hoãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play