Điền nương tử ngượng ngùng cười, nhưng ánh mắt lại rất kiên định: "Ngài yêu cầu ta làm gì cũng được, chưởng quầy chính là ân nhân cứu mạng của ta mà. Hiện tại ngài đã lại cho ta cơ hội như vậy, ta có tài đức gì..."
Vừa nói, nàng nhìn chằm chằm Tô Điềm với nước mắt lưng tròng.
Tô Điềm bị nàng ta nhìn đến nổi da gà, nhanh chóng đổi chủ đề: "Nếu ngươi không có ý kiến gì thì ngày mai chúng ta sẽ bàn bạc chi tiết sau, ta đi về trước đây."
Nói xong nàng chạy trối chết.
Tô Điềm từ lâu đã có ý định chiêu mộ đệ tử, chẳng qua vẫn chưa đưa vào lịch trình của mình, hôm nay nhắc đến chuyện này với Điền nương tử là do nàng cảm thấy thời cơ đã đến.
Nàng có suy nghĩ riêng của mình về việc có thể nhận ai làm đồ đệ, việc phải đứng bếp trong thời gian dài đòi hỏi phải có thể lực và kỹ năng bếp núc cơ bản nhất định, nếu không cô sẽ phải dạy lại từ đầu. Nghĩ đến Tô Điềm lại cảm thấy mệt mỏi.
Hai vị bá nương và Vương thẩm đều đã có tuổi, làm những món ăn nhiều cung phu sẽ rất mệt mỏi, tuy nhiên, Điền nương lại có năng lực không ngờ, có kỹ năng cơ bản vững chắc, lại là một người phụ nữ xuất thân trong sạch, nhân phẩm cũng ổn, cân nhắc mọi việc thì việc nhận nàng ta làm đồ đệ là hợp lý, nàng cũng thấy yên tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play