Sau khi rửa sạch sườn, Tô Điềm liền nấu canh sườn ngô, sau đó đi mổ cá, nàng không biết khẩu vị của Tống Lãm thế nào, nhưng hầu hết những người ở độ tuổi của vị tiên sinh này đều có khẩu vị thanh đạm, nên nàng chỉ hấp cá thôi.
Canh sườn heo được ninh gần một tiếng đồng hồ đã mềm nhừ, khi dùng đũa gắp lên, miếng thịt ngay lập tức bị róc khỏi xương. Thịt lợn Đông Pha ở nồi bên cạnh rất sáng bóng, may mà được cố định bằng sợi bông, nếu không di chuyển miếng thịt sẽ bị vỡ vụn.
Tô Điềm nhanh chóng xào khoai tây chua cay và cải chua ngâm giấm trên lửa lớn, cuối cùng làm một đĩa nộm dưa chuột tươi mát, được trộn với nhiều tỏi băm và giấm, ăn vào sẽ rất kích thích vị giác. ...
Lúc Tô Điềm ngồi vào bàn, An An đã gọi đám người Tống Lãm tới.
Tống Lãm và Thời Văn vừa nghỉ ngơi được một lát, lúc này tinh thần phấn chấn hơn một chút, nhìn sắc mặt bọn họ cũng khá hơn nhiều.
Thời Văn múc cho Tống Lãm một bát canh ngô sườn lợn, những miếng ngô có màu vàng như hoa hướng dương, sườn lợn chế biến cẩn thận nên không còn mùi hôi nữa, chỉ có vị béo ngậy, nước canh trong, có một lớp váng mỏng nổi lên trên, nhấp một ngụm khiến cả người cảm thấy rất dễ chịu.
Sau khi ăn xong bát canh ấm, ông hơi đổ mồ hôi, cảm giác chán ăn vì đi đường dài đầy mệt mỏi dần dần biến mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT