Tôn Nhị Cẩu vốn đã choáng váng, bây giờ lại bị đá ngã, vết thương còn chưa lành lại càng nặng hơn, đau đớn đến trợn cả lòng trắng.
"Khụ... Hảo hán... Hảo hán tha mạng... Xin..." Tôn Nhị Cẩu ho khan vài tiếng, mặc dù không biết hai người trước mặt, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến tốc độ quỳ gối của hắn.
Mặt nạ trắng không nói nhảm: "Trong vòng ba ngày rời khỏi huyện Thất Vân, nếu đi muộn một ngày một ngày thì ta lập tức đến phế đi một cánh tay của ngươi, nghe rõ chưa!"
"Rời... đi? Ta... đi đâu được?" Tôn Nhị Cẩu ngơ ngác, hắn không biết tại sao mình lại đắc tội hai vị tổ tông này.
"Ta không quan tâm ngươi đi đâu! Lăn càng xa càng tốt! Đừng để ta nhìn thấy ngươi ở đây!"
Tôn Nhị Cẩu không chịu bỏ cuộc, lắc đầu lia lịa: "Ta không còn nơi nào khác để đi! Ta đã sống ở đây từ đời ông bà rồi! Không thể nào rời đi được!"
Thấy hắn vô liêm sỉ, tên mặt nạ trắng cũng không thèm nói gì với hắn, trực tiếp vặn cánh tay của Tôn Nhị Cẩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play