“Sao vậy, đường đường là một di nương của phủ tướng quốc, mà cũng tin trên đời này có yêu ma tác quái?”
Hạ Bá Nhiên hờ hững hỏi, giọng đầy vẻ không tin. Ông nghĩ việc cúng bái thần phật chỉ để cầu tâm an, nếu chỉ cần cầu khấn là giải quyết được mọi chuyện, vậy thì những thư sinh cần gì mười năm khổ học bên cửa sổ?
“Lão gia, thiếp không có ý đó. Ngài là nam nhân nên có thể không tin, nhưng chúng thiếp thân phận đàn bà yếu đuối thì thật lòng thấy kinh sợ. Nếu không có chuyện gì, để vị đạo sĩ nói vài lời tốt lành cũng giúp mọi người trong phủ an tâm. Còn nếu thật sự có vấn đề, chẳng phải tìm cách hóa giải sớm sẽ giúp phủ ta sớm trở lại yên bình sao?”
Nói đến đây, khóe mắt Thu di nương rưng rưng vài giọt lệ.
“Nhìn Nhị thiếu gia như vậy, thiếp đau lòng không chịu nổi.”
Đôi mắt long lanh nước của Thu di nương chăm chú nhìn Hạ Bá Nhiên, như muốn lay động trái tim ông. “Lão gia, cho dù ngài không tin, nhưng vì Nhị thiếu gia, ngài cũng nên thử một lần.”
Bệnh đậu mùa ở trẻ con không phải chuyện đùa, một khi nhiễm là như bước chân vào Quỷ Môn Quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT